Hơn phân nửa trong hố to là nước, đống đá bên kia cũng đã nóng lên gần hết.
"Lương Triều, ném đá vào trong hố là việc nặng, không thích hợp với tôi."
Lương Triều vui vẻ, " Để anh."
Người xem:
"Ảnh đế Lương, anh lại OOC rồi."
"Ảnh đế Lương, làm việc vui lắm à?"
Kiều Nghiệt nhìn người phụ nữ tươi cười trên màn hình, tươi nhất là khi cô sai bảo Lương Triều làm việc. Trong khoảnh khắc đó, hắn chợt muốn mình thay thế Lương Triều.
Nhìn bóng dáng ngu ngốc của Lương Triều, đôi mắt Kiều Nghiệt sâu thẳm, có lẽ... hắn có thể là khách mời đặc biệt?
"Wow, nước nóng thật này."
Lương Triều tò mò, thả tay xuống hố kiểm tra nhiệt độ. Sau đó, anh thấy Đường Quả mở vali, lấy ra hai cái vòi hoa sen.
Không giống với vòi hoa sen ở nhà, loại này có cả tay cầm giống cái kìm, và có cả cái ống nhỏ bên dưới nữa.
Đường Quả đưa cho Lương Triều một cái, nói, "Một đầu nối với ống nước, khi nào anh tắm thì chỉ cần ấn cái tay cầm này rồi sẽ có nước, không khác vòi hoa sen trong nhà là bao."
Khán giả:
"Quả nhiên là công nghệ đen, tuy rằng thần kì nhưng không có nghĩa là không làm được."
"Hiện tại tôi rất tò mò, người cho Đường Quả mấy thứ này không biết có phải nhà phát minh có thâm niên hay không."
"Tôi chỉ chú ý xem bao giờ mấy thứ này mới ra thị trường."
"Tôi muốn có cái vali."
"+1"
Lương Triều lấy được vòi hoa sen, cực kì vui vẻ. Không cần Đường Quả lên tiếng anh đã nói, "Anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679955/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.