Chương trước
Chương sau
"Cạn ly!"
Bạch Văn Văn với Tô Hòa vất vả khổ sở leo lên núi, vừa lên đã thấy Đường Quả và Lương Triều ngồi trên một hòn đá bằng phẳng uống rượu. Bọn họ méo mặt, ngay lập tức bị flycam tóm lại.
"Nếu tôi là Bạch Văn Văn với Tô Hòa, trông tôi sẽ còn dữ tợn hơn bọn họ nhiều."
"Ừ, mị hiểu."
"Chúng ta ai cũng hiểu."
"Hai người kia quá đáng ghét."
Rượu vang là Đường Quả lấy ra từ trong vali. Nhân viên công tác đi ngang qua mà sợ hãi đến ngây người.
Đường Quả nhìn ra sông đằng sau núi, "Không biết có cá hay không."
"Cá nướng xứng với rượu vang, không tệ."
Lương Triều vô ý thức nuốt nước miếng, "Là rất không tệ."
Chờ tất cả mọi người leo lên, Thường Nguyên muốn đuổi luôn hai người ra khỏi tổ tiết mục. Đã uống rượu thì cũng thôi đi, còn ở đó bàn chuyện bắt cá.
Sao không lên trời?
Người xem:
"Chắc chắn hai người này đang đi du lịch."
"Không biết là đoàn du lịch nào."
"Ghen tị - ing."
Thường Nguyên ho nhẹ một tiếng, "Tổ Đường Quả với Lương Triều đứng đầu thử thách leo núi, hai người có thể đưa ra một yêu cầu."
"Anh muốn gì?" Đường Quả hỏi Lương Triều, anh lắc đầu, "Anh cứ lấy đi, tôi chẳng cần gì cả."
"Đạo diễn Thường, hay là cho bọn tôi một cái vỉ nướng BBQ đi, cả gia vị nữa. Tổ tiết mục chắc có chuẩn bị đúng không?"
Thường Nguyên do dự, "Chỉ cần một cái vỉ nướng thôi?" Ông có chuẩn bị. Dù sao thì cũng phải sống nơi hoang dã đến một tháng và tổ tiết mục không thể mang quá nhiều thức ăn đi.
Nếu thực sự cần thiết, chỉ có thể liên hệ bên ngoài nhảy dù xuống đưa cho.
Bạch Văn Văn nghe được là vỉ nướng BBQ, gương mặt vặn vẹo, nước tắm của ả!
"Phía dưới có sông, anh xuống đấy một chút, dựng một chỗ để tắm rửa." Chỉ là nước sông lạnh, sợ là tắm không thoải mái. Tô Hòa có chút hối hận, biết thế mang thêm một cái nồi.
Tô Hòa nói khiến sắc mặt Bạch Văn Văn trắng bệch. Ả tóm lấy tay Tô Hòa, "A Hòa, chúng ta ở đây sinh hoạt đến một tháng, chỉ phải tắm nước lạnh thôi sao?"
Ả tuy có hệ thống nhưng không dám đổi vật bên trong ra.
Bạch Văn Văn nhìn hai người uống rượu bên kia, trong lòng kì quái, vì sao phù Đảo Môi vô dụng?
[Có thể là vận khí của Lương Triều cực kì tốt, kí chủ, cố gắng chinh phục anh ta, đạt được giá trị yêu thích của anh ta.] Giọng 875 có chút kích động, chỉ là Bạch Văn Văn không phát hiện.
Nói thật, ả có chút hoảng sợ. Trước kia làm loại nhiệm vụ này, có khó mấy ả cũng vượt qua được.
Ở đây ban đầu ả còn tính thuận lợi, nhưng về sau lại không có tiến triển gì.
Ả còn bốn nhiệm vụ, trước mắt là Vệ Xuyên bên kia sắp tối đa, Tô Hòa bất động, hai người còn lại suýt nữa - 100. Nếu tất cả đều thất bại, ả... Ả sẽ bị xóa bỏ.
Đường Quả chặt ra hai cây gậy bắt cá, cùng Lương Triều xuống sông bắt cá.
Đường Quả cứ vung tay xuống kiểu gì cũng sẽ có cá, fan hâm mộ đang xem bắn đạn không ngừng.
"Oh oh oh, kĩ thuật bắt cá này thật lợi hại."
"Ảnh đế Lương, không nói anh đâu, anh đến một con cá cũng không bắt nổi."
"Tự nhiên để Đường Đường nhà này nuôi, mất mặt."
Thật sự là biểu hiện của Đường Quả rất hợp gu mọi người. Chẳng ai lo đi ném đá cô nữa, vì bọn họ đã bị kĩ năng của cô thuyết phục.
"Tiểu Quả dạy anh đi, sao lúc nào em cũng thành công thế?" Lương Triều đau khổ.
Người xem: "Ảnh đế Lương, anh quá đáng rồi nha."
Kiều Nghiệt nhìn hai người đứng cạnh bờ sông hợp tác vui vẻ, đầu ngón tay giật giật, đăng lên một bình luận: "Lương Triều không phải đàn ông."
Cuối cùng lòng mới thoải mái chút.
_____
Editor: Nào nào A Nghiệt, bình tĩnh nàooooo
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.