Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
[Giáo Hoa]: Tôi cái gì cũng không thiếu, không có ý định trao đổi.
Các thành viên trong nhóm cũng đồng ý. Những ngày vừa qua, họ không thấy chủ nhóm Giáo Hoa cần họ cái gì. Cô cứ như là mang theo một cái bảo tàng, đồ hiếm lạ cổ quái nào cũng có.
Kỷ Tiểu Tư đương nhiên biết là ngày nào chủ nhóm cũng phát lì xì. Nhưng vận khí cô ta không tốt, chủ nhóm phát mười bao cô ta chỉ lấy được một cái, lại còn chỉ là đồ ăn vặt bình thường.
Cô ta không biết là có hệ thống quấy nhiễu. Đường Quả muốn cô ta cướp bao lì xì nào cô ta chỉ có thể cướp bao lì xì đó.
[Kỷ Tiểu Tư]: Chủ nhóm, tôi thật sự rất cần đan dược này, phiền cô giúp tôi chút. Tôi sẽ nhớ ơn cô, về sau cô có cần gì, tôi nhất định sẽ không mặc kệ.
Lời này khiến mọi người có chút buồn cười, nói suông ai chả nói được? Phàm nhân hèn mọn làm sao có thể trợ giúp chủ nhóm thần bí Giáo Hoa?
[Giáo Hoa]: Thực sự cần à? Nhưng tôi không muốn cho miễn phí.
[Kỷ Tiểu Tư]: Tôi dùng đồ tốt nhất của tôi để đổi.
Các thành viên khác nhìn thấy câu nói kia, lâm vào trầm tư. Rõ ràng lì xì của Giáo Hoa có cái nào không phải đồ quý hiếm đâu? Còn cho họ ăn miễn phí nữa, giờ lại nói là không muốn cho không?
Họ không nghĩ là Đường Quả bị ép buộc cho họ đồ ăn, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/679869/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.