Chương trước
Chương sau
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
Hôm sau, Đường Quả mặc đồng phục nhất trung, từ chối tài xế, không cho anh ta cùng vào trong trường.
Gương mặt cô đã bị hủy đi một nửa. Cô đi vào, bao nhiêu người quay sang nhìn cô.
Đường Quả rất nổi tiếng ở nhất trung. Cô xinh đẹp, cao quý, là nữ thần của tất cả học sinh nam trong trường. Cô bị hủy dung, bọn họ không tiếp nhận nổi, mở to hai mắt nhìn cô.
"Đường Quả?"
Một cậu học sinh cùng lớp cô hỏi. Cậu ta nhìn chằm chằm Đường Quả, "Cậu sao lại thế này?"
Đường Quả nhìn thấy thất vọng trong mắt cậu ta. Thất vọng cho gương mặt xinh đẹp này à?
Đường Quả dừng lại liếc cậu ta một cái, đột nhiên cười lên, "Ngoài ý muốn thôi. Nửa tháng trước bị một thằng điên tạt axit, hủy nửa mặt."
Nghe Đường Quả nhẹ nhàng bâng quơ nói, ai cũng chấn động. Mấy học sinh nữ vốn đang suиɠ sướиɠ cũng có chút tiếc nuối.
Trong mắt họ, Đường Quả cười lên chỉ là miễn cưỡng. Nếu cô khóc sướt mướt một chút, suy sụp một chút, bọn họ có thể chỉ đồng tình một tí xíu.
Hơn nữa, còn ghét bỏ cô xấu xí.
Đường Quả lại tự tin đi học, giống như việc gì cũng không xảy ra. Dù cô không còn nhan sắc cũng vẫn là Giáo Hoa của nhất trung, điểm này không ai làm được.
Điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến là, nếu mình giống cô, có lẽ sẽ sa sút tinh thần, không như Đường Quả vẫn quay lại trường học, coi như không có việc gì thế này.
Vì vậy, bọn họ vô thức xem nhẹ gương mặt của Đường Quả, còn có chút phục, sau đó bắt đầu mắng chửi thằng chó dám tạt axit lung tung.
"Hết cách rồi, nhà tớ không bằng nhà người ta, nếu cứng đối cứng với người ta, nhà tớ không trụ được."
Có người hỏi cô, kẻ tạt axit có bị lên phường hay không, cô đáp thế này.
"Dù sao mọi chuyện cũng xảy ra rồi, tớ cũng không thể muốn chết muốn sống, đúng không? Chỉ là một cái mặt thôi mà. Tớ không tin không có gương mặt này, tớ không thể dùng đầu óc để học tập ở nhất trung."
Mọi người vội lắc đầu. Giáo hoa Đường cả khối đứng thứ ba, đầu óc thông minh hơn nhiều so với đa số học sinh khác.
Lại nói, người ta là con gái của nhà họ Đường, không đọc sách còn có thể kế thừa gia sản, cũng chẳng kém gì đâu.
Nguyên chủ sở dĩ bị chế giễu cũng có một phần là do nhà họ Đường đổ. Cô không có chỗ dựa, còn không phải bức tường nát để người ta đẩy hay sao.
Hiện giờ, nhà họ Đường vẫn mạnh như cũ, thậm chí sau này còn mạnh hơn. Đám học sinh nhất trung này dám đắc tội cô ư?
Đường Quả đi đến lớp C1-3, bao nhiêu người chú ý đến cô, cô vẫn tự tin như cũ. Thần thái kiên cường của cô khiến người ta càng thêm thương tiếc.
Đường Quả vào lớp, không ai nhìn chằm chằm mặt cô.
Cô cười, xem ra hiệu quả không tồi. Mọi người có chung tâm lí, biết cô không quá bị đả kích, vẫn kiên cường như trước, đồng tình sẽ chuyển thành kính nể.
Nếu giờ có ai dám cười nhạo cô, đảm bảo chúng nó sẽ chìm chết trong bể nước bọt.
Người khiếp sợ nhất phải nói đến Kỷ Tiểu Tư.
Mãi sau cô ta mới nhớ ra chuyện này, khủng hoảng một hồi. Nhìn thấy Mã Mậu là cô ta lại muốn chạy, kết quả là Mã Mậu chặn lại, nói mình sai rồi.
Hắn ta còn nói, may mắn lúc ấy nhận sai người, nếu không hắn sẽ hối hận cả đời. Hắn cũng nói, người kia rất giống cô ta, nếu không hắn sẽ không nhầm. Nhưng cũng vì thế mà hắn đã không phạm sai lầm,
Nhìn Đường Quả, Kỷ Tiểu Tư chột dạ. Quan sát vết sẹo dữ tợn trên mặt cô, tim cô ta đập lệch nửa nhịp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.