Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên truyenwiki1.com để ủng hộ editor.
[Kí chủ, Dạ Chu không tìm thấy cô, tự tán tu về hư vô rồi.]
Đường Quả vừa ra khỏi Thiên Tuyền đã nghe thấy tiếng hệ thống. Tình cảm vốn dĩ đã bị Thiên Tuyền rửa gần hết đột nhiên mạnh mẽ trào lên, nhưng rồi cô mau chóng đè nó xuống.
Hệ thống biết cô từ Thiên Tuyền đi ra sẽ vô tình vô nghĩa đến mức nào. Dù tình cảm có sâu đậm đến mấy, cô chỉ cần ngâm trong Thiên Tuyền vài ngày, tình cảm cũng sẽ bị tẩy đi gần hết.
[Kí chủ, cho cô biết một tin tốt, năng lực của tôi hình như tăng lên không ít.]
Đường Quả có chút hứng thú, "Mi hiện tại có thể làm được gì rồi?"
"Quà cho người chơi lâu năm hay là hệ thống cửa hàng gì gì đó, mi có không?"
Hệ thống: Đậu mẹ kí chủ.
[Không có.] Nó rầu rĩ đáp.
"Thế giới tiếp theo."
Hệ thống: Chó.
...
Đường Quả bị đau tỉnh. Cô mở mắt ra đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nhanh chóng hiểu rõ mình đang ở thế giới hiện đại.
Có lẽ là bản năng ở thế giới trước, cô thử cảm nhận năng lượng trong không khí.
"Thế mà lại có linh khí."
Đường Quả cười lên. So với những thế giới bị áp chế không có linh khí, cô vẫn thích thế giới đặc thù thế này hơn. Tuy có nguy hiểm nhưng với cô lại là chuyện tốt.
Cười lên rồi cô mới thấy má phải mình đau rát. Loại đau đớn này như thiêu như đốt, đau đến mức không mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-nu-phu-binh-tinh-mot-chut/257859/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.