Lần này Phong Thiển trực tiếp cầm vò rượu lên, hơi ngửa đầu.
Thân thể cô hơi lung lay và uống hết phần rượu còn lại trong bình.
Sau khi uống xong, vì thấy hơi chóng mặt nên ngồi xuống.
Động tác của Khuynh Dạ dừng lại, hắn hơi nhíu mày nhìn Nữ Vương đang uống rượu đến mức chóng mặt trước mặt.
Đối phương đã... Uống một vò rượu.
Phong Thiển ôm vò rượu trống rỗng, nhìn về phía Thừa tướng, ánh mắt thâm thúy.
Cô chớp chớp mắt, nhẹ giọng nói: "Ta... Không say."
"Chỉ là..." Cô đặt vò rượu xuống, "Ta có chút buồn ngủ."
Lời vừa dứt, Nữ Vương nằm xuống bàn, say bất tỉnh, trực tiếp ngủ thϊếp đi.
Hệ thống: "..."
Nó không ngờ rằng ký chủ uống say liền trực tiếp gục luôn...
Thừa tướng ở phía đối diện sững sờ.
Mùi rượu nồng đậm trong không khí.
Cô nằm nghiêng trên bàn, trên gương mặt trắng nõn nổi lên một vạt ửng hồng.
Tiếng thở dần đều.
Khuynh Dạ sững sờ.
Đây là... Ngủ rồi à.
Thiếu niên im lặng một lúc lâu, trong đôi mắt lạnh lùng có chút bối rối và kinh ngạc.
Trong phủ của hắn không có nữ quyến.
Nữ vương bệ hạ không thể nghỉ ở đây được.
Hắn cũng... không thể tùy ý gọi một người khác ôm cô đến phòng khách được.
Đây chính là mạo phạm.
Khuynh Dạ rũ mắt xuống, ánh mắt nhẹ nhành rơi trên người cô.
Không biết được bản thân đã đừng đây bao lâu, thiếu niên khẽ thở dài.
Hắn từ từ đứng dậy.
Lúc này, đêm đã tối mịt.
Ánh nến lung linh, kéo dài bóng người thiếu niên.
Đứng trước Nữ Vương, thiếu niên lặng người hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060999/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.