Editor: Nha Đam
Có vẻ như thế giới này, thông qua nhiệm vụ chi nhánh, có thể xác định được tình cảm thực sự của mình dành cho mảnh nhỏ.
Nghĩ xong, Phong Thiển chậm rãi vén chăn lên, nằm xuống, ngủ say.
...
Thư phòng.
Một người đàn ông mặc bộ y phục màu trắng, lặng lẽ đứng trước án thư.
Ngón tay mảnh khảnh nhẹ ngàng cầm lấy bút lông, ống tay áo rộng màu trắng rủ xuống.
Hắn khẽ cụp mắt xuống, hàng mi dài cong vút như cánh bướm.
Ánh mắt sâu thẳm, không chút cảm xúc, có chút lạnh lùng.
Đôi môi xinh đẹp, sắc môi nhẹ nhàng, đúng như tính cách của chủ nhân, thanh lãnh.
Nghe được lời của thị vệ, Khuynh Dạ chậm rãi đặt bút lông xuống, lông mày xinh đẹp cau lại.
"Thật sự ... bị từ chối à ..."
Thiếu niên thì thầm.
Hắn khẽ ngước mắt lên, đôi mắt đen nhàn nhạt liếc nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ, giọng nói trong trẻo, bình tĩnh: "Lui ra ngoài đi."
"Vâng."
Người kia kính cẩn lui xuống, thiếu niên trong phòng lại từ từ pha một bình trà thơm.
Hương trà hòa quyện cùng với mùi mực thanh nhã trong thư phòng.
Khiến lòng người cảm thấy an bình.
...
Ngày hôm sau.
Phong Thiển mơ mơ màng màng bị người ta đánh thức.
Sau đó, một nhóm nữ quan nối đuôi nhau đi vào.
Phong Thiển ngoan ngoãn để một đám người thay quần áo.
Y phục của Nữ Vương rất đẹp, váy lụa màu đỏ có thêu tơ vàng, các hoa văn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060990/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.