Editor: Nha Đam
Vua Huyết tộc thản nhiên nói: "Nếu tự ý rời khỏi đội ngũ, cô sẽ phải chấp nhận sự trừng phạt của Huyết tộc."
Giọng nói lạnh lùng.
Phong Thiển: "!"
Trừng phạt?
Cô chớp chớp mắt.
Bởi vì buổi sáng uống một ly rượu vang nên bây giờ đầu óc vẫn hơi choáng váng.
Nghe thấy trừng phạt, Phong Thiển không khỏi ngẩn người ra.
Sau khi đối diện với ánh mắt bình tĩnh và thờ ơ của đối phương, cô mím môi.
Phong Thiển bước tới, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng kéo góc áo màu trắng của đối phương.
Cụp mắt xuống, nhẹ nhàng nói: "Có thể ... không bị phạt được không?"
Giọng của cô rất mềm mại.
Lúc này hắn cúi đầu xuống, dáng vẻ thấp giọng cầu xin không khỏi khiến Vua Huyết tộc sửng sốt.
Trong đôi mắt màu tím nhạt xoẹt qua một tia bối rối.
Anh dừng lại một chút rồi nói nhỏ: "Tôi đưa cô vào chính điện. Chắc là ... vẫn còn kịp."
Phong Thiển chớp mắt: "Có được không?"
Vua Huyết tộc hờ hững liếc nhìn cô một cái, lạnh giọng nói: "Được."
Vì thế...
Cô gái mặc váy chiếc váy lụa màu trắng ngoan ngoãn đi theo sau Vua Huyết tộc.
Vua Huyết tộc giải phóng áp lực trên cơ thể của mình, những Huyết tộc gần đó đều rút lui sau khi cảm nhận được áp lực trên cơ thể của hắn.
Vì vậy, dọc theo đường đi, không có Huyết tộc nào nhìn thấy phía sau vị vua còn có một cô gái.
Họ chỉ ngạc nhiên bệ hạ đã thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060961/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.