Editor: Nha Đam
Ngài Tổng thống đưa tay lên hẹ nhàng ôm lấy đầu cô.
Khuôn mặt của Phong Thiển hoàn toàn chôn vào lòng của đối phương.
Vẻ mặt cô mê mang nói: "Có chuyện gì vậy?"
Ngôn Sanh im lặng.
Một lúc sau.
Giọng nói trầm thấp của Ngài Tổng thống vang lên: "Trẻ con không được xem."
Ngôn Sanh rũ mi xuống.
Nhẹ nhàng đặt cảm lên đỉnh đầu của cô.
Phong Thiển: "?"
Không thể nhìn cái gì cơ?
Phong Thiển ngẩn ra, thầm hỏi hệ thống.
Hệ thống do dự: "Là...... cái mà cô và mảnh nhỏ thường làm..."
"Hả?"
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Hệ thống: "Là hôn môi đó..."
"Ồ."
Sao mảnh nhỏ lại không cho cô xem chứ?
Cô chớp mắt nghi ngờ, dùng ngón tay chọc vào eo đối phương.
"Em không phải là một đứa trẻ."
Phong Thiển chậm rãi nói.
Mảnh nhỏ luôn đối xử với cô như một đứa trẻ.
Cô đã trưởng thành rồi.
19 tuổi.
Một năm nữa thôi là có thể kết hôn rồi.
Không nhỏ.
Ngài Tổng thống đang ôm cô không khỏi cười khẽ ra tiếng.
"Ừm. Thiển Ngoan không nhỏ."
Đã trưởng thành rồi.
Ngài Tổng thống chậm rãi buông cô ra.
Phong Thiển chớp mắt, quay đầu lại xem.
Là cảnh khiến người ra mặt đỏ tim đập.
Sau đó...
Liền ngoan ngoãn quay lại.
Ừm.
Tốt hơn là không nên.
Phong Thiển chủ động nắm tay của anh, hơi ngẩng đầu lên: "Chúng ta đi về đi."
Ngôn Sanh nhìn chằm chằm cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060940/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.