Editor: Nha Đam
Ngôn Sanh cong môi.
Cô ôm eo anh rất chặt.
Sườn mặt dán vào áo vest.
Đôi tay đang buông thõng của Ngài Tổng thống từ từ nâng lên, chạm vào lưng cô.
Thật ngoan.
Thang máy đi lên tầng cao nhất.
Ngôn Sanh đưa Phong Thiển bước vào văn phòng của mình.
Ngài Tổng thống kéo ghế cho cô rồi rót thêm một cốc nước nóng đưa cho cô.
Phong Thiển ngồi xuống và nhận lấy chiếc cốc từ tay đối phương.
Giữ trong lòng bàn tay.
Ngôn Sanh cũng ngồi xuống, anh nhìn Phong Thiển và hỏi: "Thiển Ngoan có giận anh trai của em không?"
Phong Thiển chớp mắt hỏi: "Giận cái gì cơ ạ?"
Ngài Tổng thống nhìn cô rồi nói: "Anh không đích thân đến đón em."
"Hử?"
Phong Thiển lắc đầu.
"Tại sao phải tức giận?"
Cô chớp mắt, "Anh không đến, chắc chắn là có chuyện."
Nghe những gì cô nói, Ngôn Sanh cảm thấy trái tim mình dịu lại.
Cô gái nhỏ nhà mình sao lại có thể hiểu chuyện như vậy nhỉ?
Vừa ngoan ngoãn vừa tốt tính.
Chỉ là...
Ngôn Sanh không thể không hỏi, "Thiển Ngoan không sợ người mình gặp là người xấu à?"
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Ngài Tổng thống không khỏi nghiêm túc.
Chẳng may thực sự gặp phải người xấu.
Có phải cô gái nhỏ sẽ bị bắt cóc sao?
Không thể như vậy được.
Ngài Tổng thống xoa xoa đầu cô với vẻ mặt nghiêm túc.
"Thiển Ngoan, lần sau không được đi cùng người lạ, ngay cả khi em nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060938/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.