Editor: Nha Đam
Không ai đáp lại.
Cửa không khóa.
Thiếu niên xoay nhẹ nắm cửa, đẩy cửa bước vào.
Ngôn Sanh bước rất nhẹ và chậm rãi đến giường.
Cô ngủ rất sâu.
Sắc mặt khi ngủ cũng rất tốt.
Chỉ để lộ một khuôn mặt xinh xắn.
Ngôn Sanh dừng lại và ngồi xuống bên giường.
Đôi mắt hổ phách nhìn cô gái đang chìm vào giấc ngủ yên lành.
Giống như đang tự hỏi cái gì đó.
Sau một lúc.
Ngôn Sanh cúi xuống, tay chống sang hai bên của cô.
Anh cụp mắt xuống.
Đôi mắt màu hổ phách dần trở nên sâu thẳm.
Cuối cùng.
Nhẹ nhàng cúi cuống, và đặt một nụ hôn lên trán cô.
"Buổi sáng tốt lành."
Em gái......
Phong Thiển dường như cảm nhận được gió, mơ mơ màng màng mở mắt ra.
Lúc này, Ngôn Sanh vẫn giữ hành động chống tay sang hai bên của cô.
Phong Thiển mở mắt.
Đối diện với đôi mắt màu hổ phách của đối phương.
Hả?
Sao mảnh nhỏ lại ở đây.
Phong Thiển: "Anh trai."
Cô ngoan ngoãn gọi một tiếng.
Ngài Tổng thống, người đang chống tay, đột nhiên cười khúc khích.
Giọng nói dễ nghe mà mát lạnh: "Thiển Thiển, hôn chào buổi sáng cùng với hôn tạm biệt hôn, em chọn một cái đi."
Rõ ràng là lời nói ngả ngớn.
Nhưng, trước ánh mắt bình tĩnh của đối phương.
Không khiến người ta cảm thấy ngả ngớn chút nào.
Phong Thiển chớp chớp mắt.
"Vừa rồi......"
Mảnh nhỏ dường như đã hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060920/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.