Editor: Nha Đam
Vì thế......
Liền ngã xuống giường.
Phong Thiển quay đầu sang một bên, bàn tay nhỏ buông lỏng cổ tay của thiếu niên, ngược lại giữ chặt ống tay áo của đối phương.
Cô nhìn thiếu niên với đôi mắt đen nhánh.
"Ngủ với ta đi."
Thiếu niên sững sờ.
Không biết nghĩ đến cái gì, nhiệt độ trên mặt vừa mới giảm xuống, giờ phút này lại bắt đầu nóng lên.
Vẻ thẹn thùng của thiếu niên khiến cho người ta không có sức chống cự.
Phong Thiển ngây người một chút, lại nhắm mắt lại.
Bàn tay nhỏ bé vẫn nắm chặt góc áo của thiếu niên.
"Ta ngủ đây."
Giọng cô hơi nhỏ.
Quả thực là hơi mệt.
Nam Khanh vẫn luôn ngoan ngoãn duy trì tư thế, không dám nhúc nhích.
Chờ đến khi nghe thấy tiếng thở đều đều của cô, Nam Khanh mới dám quay sang và đối mặt với cô .
Cô thật sự rất xinh đẹp.
Làn da trắng, mềm mại, hàng mi cong và dày.
Đôi mắt thiếu niên khẽ di chuyển xuống.
Rơi trên môi cô.
Đôi môi của cô lúc này hơi đỏ và sưng lên.
Nhìn đến chỗ này, Nam Khanh không khỏi cảm thấy xấu hổ thêm vài phần.
Sau một lúc lâu.
Nam Khanh hơi cụp mắt xuống.
Sáng sớm tỉnh lại, nhìn thấy cô trong vòng tay của mình.
Thiếu niên hoàn toàn sững sờ và bối rối.
Đầu tiên là vui mừng.
Sau đó, lại dần dần bắt đầu ấm ức.
Lâu như vậy mới quay trở lại.
Rõ ràng muốn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060899/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.