Tối đó Nữ Thần Y không ngủ được, nàng nằm trên giường nhìn ánh đèn lập lòe treo trên chiếc tủ đặt ở cuối giường. Gió không ngừng ùa vào căn phòng cuốn tấm rèm cửa sổ bay lật phật làm nàng càng thêm khó ngủ. Trong phòng còn có ba cung nữ nữa nhưng Nữ Thần Y được sắp ngủ chung giường với Vân Anh, hai người đắp chung một tấm chăn, gọi là chăn nhưng đó chỉ là mấy cái áo rách được nối lại và vá nhiều chỗ thôi. Lúc Nữ Thần Y ăn cơm chiều xong nàng bước vào căn phòng này thì thấy Vân Anh nằm sấp trên giường, nàng bèn bước lại định bắt chuyện với Vân Anh nhưng Vân Anh không nhìn mặt nàng.
Khoảng nửa đêm, Nữ Thần Y thấy Vân Anh đang nằm bên nàng bỗng ngồi dậy mò mẫm xuống giường. Soạt, một mảnh lụa vứt lên thành gỗ trên trần nhà. Nữ Thần Y ngồi bật dậy hốt hoảng gọi lớn, sau đó vội phóng xuống giường chạy đến bên Vân Anh. Tiếng thét của Nữ Thần Y làm chấn động cả căn phòng nhưng không một nô tì nào thức dậy giúp Nữ Thần Y ngăn cản Vân Anh trèo lên trên ghế với lấy sợi dây trên trần nhà.
Nữ Thần Y bèn giật sợi dây ném xuống sàn nhà. Vân Anh leo xuống ghế nói:
- Mi khỏi cần khuyên ta làm gì cứ để ta chết đi!
Vân Anh nói xong nước mắt tuôn ra như suối.
Ngay sau đó, Vân Anh lại cúi xuống sàn nhà lượm một mảnh bát vỡ đưa vào bụng.
Nữ Thần Y thấy Vân Anh định tự rạch bụng để quyên sinh, níu lấy cổ tay đang cầm mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917502/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.