Khi này trời đang vào đêm, một cỗ xe ngựa chạy băng băng qua cầu Vô Định Hà, hướng đến dãy nhà đá. Bọn lính gác cổng thấy cờ hiệu treo bên cửa sổ xe, cúi đầu hành lễ.
Trương Dũng bước xuống đất, cho bọn lính cai ngục miễn lễ, nói muốn đưa Cửu Dương đến phủ Định Viễn. Bọn lính vâng dạ, một tên mở cánh cổng sắt, một tên cầm lồng đèn đi trước dẫn đường. Trên vai Trương Dũng đeo gói vải đen, đi vào bên trong nhà đá. Ánh sáng phát ra từ chiếc lồng đèn không làm giảm bớt bầu không khí ảm đạm. Đi sâu vào nhà tù như vào âm phủ, ánh sáng càng lúc càng nhợt nhạt, khắp nơi phất phơ tơ nhện, mặt đất ẩm mốc mùi bùn lầy. Trương Dũng và tên lính dừng lại trước ngăn ngục vương vãi nào rơm nào rạ.
Người ngồi trong ngăn ngục là một nam nhân, trên cổ đeo gông. Chàng ta vận y phục trắng đầy vết dầu và mồ hôi, râu ria lâu ngày chưa cạo mọc lởm chởm đầy mặt, mấy sợi tóc sổ ra khỏi bím tóc dính bết vào trán bởi mồ hôi, giày dưới chân thủng hai lỗ lớn hở cả tất vừa đen vừa bẩn. Chàng ta đang ngồi khép mắt, lưng tựa vào tường. Tên lính không biết tù nhân này còn thức hay đã ngủ rồi?
-Xin chào Cửu Dương tiên sinh! Chúng ta lại gặp nhau. Hay là bản quan nên gọi ngài là Tần viện trưởng đây?
Cửu Dương nghe tiếng Trương Dũng mà vẫn tiếp tục ngồi im lặng, cũng không buồn mở mắt.
Sắc mặt Trương Dũng u ám khi nhớ tới trận lửa ở hẻm núi Đá Ma,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917480/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.