Lại nói tới Tế Độ. Tối đó khi chàng trở về phủ Định Viễn ngoài trời đổ mưa, những hạt mưa nhỏ và dầy đan trong không gian lạnh.
Tế Độ chẳng nói chẳng rằng, đi thẳng ra hậu viên, vào phòng ngủ của chàng, để nguyên cả mũ quan và quan phục trên người nằm vật vã giữa đống mền gối ngổn ngang như con thú bị trọng thương. Trưa nay mọi chuyện xảy ra ở sở quân cơ đã làm chàng phản ứng không kịp, lần này tam mệnh đại thần thực quá lợi hại, sự việc xảy ra như một cơn bão đổ ập tới chàng. Mất đi hai đoàn quân thiện chiến Tương Hồng Kỳ và Tương Bạch Kỳ nhưng chàng không thấy đáng buồn bằng những gì Tạ Đồ Hãn và Mục Nhĩ Trại đã nói với chàng ở sở quân cơ. Bây giờ nhớ lại những lời nói đó, Tế Độ lại tiếp tục đổ mồ hôi đầy đầu. Tạ Đồ Hãn bảo không hiểu sao binh lính Tương Bạch Kỳ phát điên, có người hãm hiếp một phụ nữ đang mang thai rồi cắt bụng nạn nhân lấy thai nhi ra ngoài. Mục Nhĩ Trại cũng nói trong một vụ khác, binh lính Tương Hồng Kỳ muốn cưỡng hiếp một cô gái đang bụng mang dạ chửa, chồng cô gái tìm cách ngăn cản. Lập tức, hắn bị chặt đầu, còn cô gái bị đâm. Binh lính còn dùng dao lấy bào thai ra ngoài rồi châm lửa thiêu.
Tế Độ suy nghĩ tới đây bên ngoài có tiếng gõ cửa, rồi giọng Lôi Kiến Minh vang lên mời chàng ra hậu sảnh dùng cơm. Tế Độ uể oải nói vọng ra:
-Cảm ơn nhị thúc nhưng cháu không đói.
Lôi Kiến Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917458/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.