Nhắc lại lần đầu Hà Tử Lăng gặp Tế Độ.
Năm đó vào độ đầu thu, Hà Tử Lăng cùng Tiểu Khả dạo chơi ở Vô Định Hà. Mặt nước lăn tăn gợn sóng, những chiếc lá vàng theo gió chao liệng trong không trung rồi nhẹ rơi xuống mặt sông, lững lờ trôi như những chiếc thuyền nhỏ.
Ngoại thành không khí trong lành mát mẻ, dễ chịu hơn so với nội thành chen chúc những người, nhà và hàng quán. Nơi mà ánh sáng và khí trời dần trở thành một thứ xa xỉ.
Hai cô gái ngồi trên bờ sông, cởi giày, thích thú đạp nước, cả hai đều rất thích cuộc sống đơn sơ thế này, chẳng cầu sang trọng, tiện nghi, chỉ cần mỗi sớm ở đây vươn mình hít khí trời trong lành và đón nắng lên.
Sau khi khỏa nước đến chán chường hai cô gái đi dọc theo bờ sông. Lúc đi ngang một ngôi chùa bỏ hoang Hà Tử Lăng nói muốn vào xem, thế là hai người bèn đi về phía ngôi chùa. Hai bên đường vào chùa trồng thiết sam to lớn ngọn cao chót vót. Xung quanh chùa cây cối rậm rạp che khuất bầu trời làm không khí càng thêm thâm nghiêm.
Hà Tử Lăng và Tiểu Khả qua khỏi tam quan, bước vào sân chùa, sân tiêu điều. Hai người định vào nhà bái đường thì đột nhiên một gã thanh niên vận y phục đen từ trong nhà bái đường bước ra.
Tiểu Khả thấy trên lưng tên áo đen đeo thanh đại đao, mặt mày bậm trợn trông giống một tên thảo khấu bèn quay sang Hà Tử Lăng, nói:
"Chúng ta về thôi tiểu thư."
Hà Tử Lăng gật đầu, nhưng hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917447/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.