Hà Tử Lăng và Tiểu Khả làm xong việc trong Tụ Bảo Trai bèn rời tiệm đồ cổ ra ngoài dạo chơi.
Khung cảnh chợ búa ở kinh thành náo nhiệt khôn tả. Các tiệm bán hàng và tửu lâu dựng san sát nhau, nhiều như cây rừng. Bảng hiệu đủ kích thước, màu sắc, trang trí đẹp đẽ, nhằm thu hút sự chú ý của người ta, cửa sổ tửu lâu giăng đầy màn trướng, gây ấn tượng đặc biệt đối với khách hàng. Nằm phía trước các tiệm và tửu lâu là các căn sạp nhỏ hơn, bày đồ ăn thức uống cùng sản vật khắp nơi. Người xe tấp nập, trong chợ không ngừng vang lên tiếng cười nói, tiếng rao hàng lanh lảnh.
Tiểu Khả vừa đi vừa căng chiếc dù giấy che nắng cho Hà Tử Lăng.
-Tiểu thư à – Tiểu Khả nói - Lúc nãy cô giải thích hai chữ Ân, em vẫn còn chưa hiểu.
Hà Tử Lăng nói:
-Người đã sao chép tranh Hạng Vũ và Phạm Trọng Êm sống dưới thời Tống Thái Tổ, hắn sợ mạo phạm đến danh hiệu thái thượng hoàng nên viết thiếu nét.
-Ra vậy -Tiểu Khả nhìn Hà Tử Lăng bằng ánh mắt thán phục, nói -Tiểu thư thật tài!
Hà Tử Lăng lắc đầu:
-Những người đã từng học qua cách giám định đồ cổ đều có thể phát hiện được, em muốn học không?
Tiểu Khả le lưỡi:
-Em hả? Nói thật em không có nhã hứng với mấy cái thứ đồ bụi bặm đó.
-Em không thích bụi bặm thế sao học võ? - Hà Tử Lăng nói – Nghe nói Trương phó tướng không thích những nữ nhân biết bay nhảy đâu.
Tiểu Khả kêu lớn:
-Ngài ấy thích! Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/244292/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.