Rất nhanh đã thấy hai đệ tử kia mang theo một nữ đệ tử Thanh Sơn Phái, cả người chật vật xuất hiện trước mắt mọi người.
Cái tên ẻo lạ kia vừa thưởng thức đoản đao, vừa cười nói: "Được rồi, nói hết những gì ngươi đã nhìn thấy cho mọi người nghe đi."
Nữ đệ tử kia ngã trên đất, ánh mắt liếc nhanh qua mấy vị chưởng môn của các đại tông phái, run rẩy mở miệng: "Đệ tử... đệ tử từng thấy trên mặt Đồ Khả Tình có một vết bớt hình hoa sơn chi, hơn nữa đệ tử còn thấy nàng gϊếŧ người moi tim, bởi vì khi đó đệ tử trốn sau cây đại thụ nên mới tránh thoát..." Càng nói giọng của nàng ta càng nhỏ.
Nói một hồi, ánh mắt của nữ đệ tử kia theo bản năng nhìn về phía Cô Tô Khuynh.
Biểu tình của Cô Tô Khuynh không hề dao động.
Hắn chỉ tiến lên một bước, chắn trước người Đổ Khả Tình.
Hai mắt nữ đệ tử kia rưng rưng.
Lúc này, tông chủ của Ngô tiên Tông cầm quạt xếp, khuôn mặt văn nhã nói: "Xem ra đã có kết luận."
Chưởng môn của Thiên Sơn kiếm phái thì lạnh lùng mở miệng: "Một khi đã vậy, hôm nay cần phải gϊếŧ chết tên Yêu Vương..."
Còn chưa nói xong, nữ đệ tử ngã trên đất bỗng nhiên lắc đầu: "Không, không, ta nói dối. Sự thật không phải như thế!"
Không biết vì sao nàng ta đột nhiên hoảng loạn.
Phản ứng này của nàng ta cũng làm mọi người ở đây bất ngờ, toàn trường yên tĩnh.
Nữ đệ tử kia vội vàng nói: "Đồ Khả Tình chưa từng gϊếŧ người moi tim, trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966232/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.