Tầm mắt của Nam Nhiễm không chút để ý liếc nhanh qua đám người kia một lượt. 
"Vô tướng quả không ở trong tay ta." Cô vẫn một mực chắc chắn như cũ. 
Vì Nam Nhiễm đã tháo mặt nạ ra, để lộ khuôn mặt hoàn mĩ, tinh xảo không chút tì vết của mình, cộng thêm vết bớt hình bông hoa ở khóe mắt phải nên lúc này nhìn cô trông vô cùng thánh khiết, vô tội, khiến đám người đứng đối diện có hơi hoảng hốt. 
Không biết... có phải ban nãy đã nhìn lầm hay không? Kỳ thật, thứ nàng ăn không phải là vô tướng quả. 
Chứ một cô nương có khí chất sạch sẽ, thuần khiết như vậy sao có thể nói dối được? 
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, có chút do dự. 
Lúc này, tiểu hắc cầu đang xoay vài vòng trên đầu Nam Nhiễm. 
Tuy hiện tại nó đã khôi phục lại trạng thái bình thường nhưng phản ứng vẫn còn hơi chậm. 
Ừm... 
Nhiễm Nhiễm luôn miệng nhắc đến vô tướng quả, còn nói bản thân không có trái cây để ăn. 
Nhiễm Nhiễm rất muốn thứ đó sao? 
Sau khi tiểu hắc cầu xoay vài vòng trên không trung. 
[Lạch cạch] 
Một quả trái cây rơi xuống cạnh chân Nam Nhiễm. 
Tiếp theo, một lượng lớn vô tướng quả cứ thế rớt xuống tạo thành một ngọn núi nhỏ cạnh chân cô. 
Nam Nhiễm trầm mặc. 
Đám người ở đối diện cũng trợn trắng mắt nhìn cảnh tượng vừa xảy ra. 
Còn tiểu hắc cầu thì phát ra âm thanh nho nhỏ, di chuyển qua lại trước mặt Nam Nhiễm, muốn thu hút sự chú ý của cô, muốn cô khen ngợi nó. 
Nhìn đi, nó rất lợi hại. 
Lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966203/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.