Hơi thở cường đại dao động quanh người hắn khoảng một canh giờ mới dần dần tiêu tán.
Túc Bạch mở mắt, thần sắc dần khôi phục lại bình thường, chỉ là khuôn mặt lạnh lùng kia giống như muốn hợp nhất với sơn động lạnh lẽo này.
Thật lâu sâu, mới nghe hắn lãnh đạm nói một câu: "Độc trong cơ thể lại được giải."
Trong đầu lại xuất hiện một số hình ảnh ái muội nhưng lần này hắn có thể thấy rõ được khuôn mặt của nữ tử trong giấc mộng.
Nàng ôm hắn, ở trong sơn động này làm đủ mọi tư thế,... từng cái từng cái hiện rõ trước mắt hắn.
Những cái đó... đều do hắn làm? Hắn nhìn mấy vết hôn trên cánh tay mình, cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra.
Trước lúc hắn mất đi ý thức, chỉ nhớ rõ bản thân vì ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người nữ nhân kia mà không thể tiếp tục áp chế tàn độc còn sót lại trong cơ thể dẫn tới khí huyết cuồn cuộn, tu vi bị hỗn loạn.
Sau đó... là tình cảnh hắn tỉnh lại như bây giờ.
Những ký ức tăng thêm trong lúc hắn mất ý thức hiển nhiên đều là sự thật.
Chỉ là sau khi tẩu hỏa nhập ma, trong lòng hắn luôn tồn tại một loại cảm giác không chân thật.
Nàng nói tên của mình là Nam Nhiễm.
Hai tay không ngừng sợ soạng cả người hắn, thân thể mềm mại thì dán chặt vào người hắn.
Hiện tại, nàng lại chạy.
Thời điểm đang tập trung suy nghĩ, tầm mắt vô tình nhìn xuống cổ tay.
Trên cổ tay phải của hắn lúc này có một đóa hoa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966198/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.