Nam Nhiễm cũng không ngờ cô còn chưa gửi thiệp.
Người đã tới rồi.
Hơn mười mấy mỹ nam quỳ trên đất.
"Tham kiến Nhiếp Chính Vương."
Gã nam thiếp đang xum xoe bên người Nam Nhiễm, có lẽ vì quá hoảng loạn, nên hấp ta hấp tấp làm vạt áo vừa được Nam Nhiễm khoác lên của gã lại rớt ra lần nữa.
Để lộ bờ vai trắng cùng mái tóc rối tung.
Cảnh tượng này, thật đúng là kiều diễm.
Nam Nhiễm ngồi dậy.
Còn chưa kịp nói gì đã nghe giọng nói lạnh lẽo của Phượng Cửu Tô vang lên.
"Tam công chúa thật biết hưởng thụ."
Nam Nhiễm cắn một miếng dâu tây.
Đứng lên, theo động tác của cô mà dấu hôn xanh xanh tím tím trên cổ cứ thế lộ ra trước mặt mọi người.
Nam Nhiễm thắc mắc: "Sao chàng lại tới đây?"
Mắt phượng hẹp dài của Phượng Cửu Tô thoáng lướt qua cổ của cô, sau đó nhanh chóng dời đi.
"Bổn vương không đến, sợ là không biết được Tam công chúa còn có bản lĩnh này."
Hắn giơ tay, giữ chặt cằm của Nam Nhiễm.
Nhàn nhạt nói: "Tam cung lục viện, 72 nam thiếp, công chúa đúng là có bản lĩnh."
Dứt lời, bàn tay càng dùng lực giữ chặt cằm Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm nghe thế, bình thản đáp.
"Giống nhau..."
Lời còn chưa nói xong.
Cằm đã bị hắn niết mạnh.
Nam Nhiễm đứng đó, hai con ngươi đen như mực nhìn chằm chằm Phượng Cửu Tô, nửa ngày sau mới thấp giọng nói.
"Sao mới ngủ một giấc đã đổi tính rồi?"
Trước khi ngủ cũng không có như vậy.
Hiện tại, không biết tại sao bỗng nhiên tức giận? Những lời Nam Nhiễm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966148/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.