Vương gia nói thế nào? Nếu đã thích dùng gương mặt này như vậy thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Kết quả, tất cả những người muốn bò lên giường Vương gia đều bị hủy dung, bán cho má mì.
Hắc ảnh biết Vương gia đối xử với nàng khác với người khác.
Nhưng không ngờ độ chênh lệch lại lớn đến mức này.
Còn cho nàng ngủ chung với mình.
Vô luận nghĩ thế nào thì cũng không thể giải thích được.
Thời gian dần trôi qua.
Tiếng chuông gõ báo hiệu đã qua ngày mới.
Bóng đêm bao trùm cả không gian.
Nhiệt độ trong phòng thấp hơn thường ngày, mang theo khí lạnh của buổi tối mùa đông.
Nhưng hình như hai con người đang ngủ say trên giường kia lại không cảm nhận được.
Vẫn yên tĩnh ngủ ngon.
Một đêm qua đi.
Sáng sớm hôm sau.
Nhiếp Chính Vương đại nhân từ trước đến nay luôn vào triều sớm hơn thời gian dự kiến.
Lại không tuân theo thói quen thường ngày.
Vì thế buổi lâm triều cũng kết thúc sớm hơn mọi ngày.
Các cung nhân đạp nắng sớm mang từng chồng từng chồng tấu chương đến Vương phủ.
Buổi sáng qua đi, giờ dùng bữa cũng đã kết thúc.
Nhiếp Chính Vương đại nhân rời giường, đi đến thư phòng duyệt tấu chương.
Trong thư phòng còn có một thị nữ đang mài mực hầu hạ ở bên cạnh.
Không sai, người đó chính là thị nữ làm ấm giường tối qua.
Hôm nay sau buổi trầu triều, mấy quan viên Lễ Bộ đã sớm đến trước cửa Vương phủ để diện kiến.
Trong thư phòng, Phượng Cửu Tô mặc một thân bạch y, lưng dựa vào ghế, thong thả lật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966119/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.