Một loạt thao tác không giống người bình thường này của Nam Nhiễm làm hệ thống sợ đến mức ngây dại.
Chỉ thấy, vài giây sau.
Hai chân Nam Nhiễm đã an toàn chạm đất.
Một tay của Phượng Cửu Tô vẫn còn treo trên cổ cô.
Hai chân cũng không chạm đất.
Nhìn kỹ sẽ phát hiện.
Nhiếp Chính Vương của chúng ta đang bị một mã phu thô lỗ bế công chúa.
Nam Nhiễm thực hiện một loạt động tác này xong.
Có hơi cao hứng.
Không những sống sót mà còn cứu được cả dạ minh châu.
Hơn nữa, nhìn sơ qua, dạ minh châu ở thế giới này rất ngoan.
Nam Nhiễm cúi đầu, hôn một cái lên mặt dạ minh châu.
Không hề có tình cảm luyến ái.
Chỉ đơn thuần vì quá vui vẻ.
Hệ thống ngôn ngữ của Tiểu Hắc Long tạm thời bị hỏng, không thể đưa ra nhận xét về tình huống này.
Mà Phượng Cửu Tô bị hôn, chỉ nâng mắt lên, nhìn lướt qua gương mặt của Nam Nhiễm.
Thấy phía sau bọn họ, là vách núi dựng đứng.
Lúc này, Phượng Cửu Tô bình thường vốn luôn lãnh đạm cũng không nhịn được mỉm cười.
Môi hắn cong lên, mắt phượng hẹp dài nhìn chằm chằm Nam Nhiễm.
"Lá gan của ngươi đúng là rất lớn."
Nhàn nhạt nói một câu, ngữ điệu chậm chạp.
Vừa nghe đã biết còn có ẩn ý khác.
Dứt lời, Phượng Cửu Tô liền để hai chân xuống đất.
Thả lỏng tay ra.
Phía trước lại truyền đến tiếng đánh nhau.
Xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy đám sát thủ đuổi theo kia đã bị ám vệ gϊếŧ sạch.
Vài giây sau, đoàn ám vệ liền xuất hiện trước mặt Phượng Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966104/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.