Dựa vào sự chỉ dẫn của hệ thống.
Nam Nhiễm nhanh chóng tìm được chỗ được đánh dấu đỏ chói trên bản đồ.
Nhìn trái nhìn phải cả khuôn viện một vòng.
Trong viện vẫn tối om, chưa được treo đèn.
Chung quanh vô cùng yên tĩnh.
Hệ thống nãi thanh nãi khí, bắt đầu khuyên Nam Nhiễm: [ký chủ, hình như dạ minh châu ngủ rồi. Hay là ngày mai chúng ta lại đến tìm được không?]
Đêm hôm khuya khoắt xông vào phòng người ta, nếu bị bắt được, chắc chắn sẽ rất mất mặt.
Hơn nữa, hiện tại thân thể ký chủ còn yếu như vậy, hẳn không có khả năng chạy thoát.
Tưởng tượng đến hình ảnh ký chủ nhà mình bị bắt.
Hệ thống nhịn không được đưa hai tay lên che mặt.
Còn Nam Nhiễm.
Hình như không có suy nghĩ sâu xa giống như hệ thống.
Cô nhìn trái, nhìn phải một lúc.
Rồi liếc mắt nhìn cửa sổ còn đang mở ở phía bên phải.
Sau đó, dứt khoát đi đến, một tay chống bệ cửa sổ, xoay người, trèo vào.
Thời điểm hai chân Nam Nhiễm chạm đất.
Đập vào mắt là một mảnh tối om.
Nhờ ánh sáng ở bên ngoài mà có thể thấy được một số đồ vật ở trong phòng.
Không biết là do vận khí tốt hay vì cái gì khác.
Mà vị trí của cửa sổ lại nằm sát bên giường.
Nam Nhiễm thấy vậy, hai mày nhướng lên.
Lắc lắc đầu, môi đỏ khẽ cong.
Bước lên hai bước.
Rồi dừng lại.
Ánh mắt thoáng liếc qua chiếc giường ở bên cạnh.
Chỉ thấy, trên giường có một người nam nhân đang ngồi.
Cô dừng lại một chút, rồi trực tiếp bước đến.
Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966058/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.