Nhìn sơ qua, nàng ta cũng có vài phần giống nữ nhân kia.
Sau đó, Đường Khô liền dời mắt.
Nhìn chằm chằm chén rượu trên tay.
Tuy chỉ thất thần vài giây nhưng Đường Khô lại khiến cho hai cha con Nam gia có cơ hội lấn lướt làm tới.
Một buổi dạ yến qua đi, Nam Lăng đại khái cũng hiểu rõ về Đường Khô hơn một chút.
Người có tính tình lãnh đạm như vậy, chỉ khi thật sự có hứng thú thì mới để tâm đến người khác.
Nghĩ thế, ý cười trên mặt của Nam Lăng càng rõ hơn.
Mục đích đã đạt được.
Nên nàng ta liền nói với Nam gia chủ: "Phụ thân không được quên đâu đó."
Nam gia chủ bất đắc dĩ nói: "Nhớ rồi, nhớ rồi."
Bộ dáng như hoàn toàn không có cách nào với Nam Lăng.
Vừa nghe đáp án này, Nam Lăng liền cao hứng chạy về vị trí của mình.
Nàng ta mới ngồi xuống.
[Lạch cạch.]
Chung trà trên bàn đột nhiên rớt xuống đất.
"A!"
Nam Lăng hô lớn một tiếng.
Né sang bên cạnh.
Nhưng hành động này lại hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Nam gia chủ bất lực: "Cậu nhìn đi, ngày nào con bé này cũng gây rắc rối cho người khác, cứ luôn làm người khác không yên tâm như vậy."
Đường Khô hờ hững lên tiếng: "Đúng vậy."
Sau đó hai mắt thoáng liếc về phía mọi người đang tụ tập bên kia.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt bị cái gì đó thu hút.
Đôi mắt không chút cảm xúc đột nhiên hiện lên tia hứng thú.
Tầm mắt cứ dán chặt vào thân ảnh trắng xóa ở phía xa.
Hai tay nắm chặt thành quả đấm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966052/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.