Nhưng lại kiểm chứng được.
Nam Nhiễm không có tu vi.
Nói cách khác, Kim Đan của nàng thật sự đã bị hủy.
Hiện tại người đứng trước mặt nàng ta cũng chỉ là một người bình thường đã bị hủy Kim Đan mà thôi.
Vị trí gia chủ Nam gia sớm đã thuộc về người khác, đích nữ thì đã làm sao? Nàng bây giờ cùng lắm cũng chỉ là một phế nhân.
Nghĩ vậy, vẻ mặt của Nam Lăng liền thay đổi, ý cười trên mặt càng tươi hơn.
Nhiều năm qua, Nam Nhiễm lúc nào cũng đè ép nàng ta dưới chân.
Tất cả sự chú ý của mọi người đều đặt trên người Nam Nhiễm.
Dù nàng ta có nỗ lực thế nào thì cuối cùng vẫn phải dựa vào sự bố thí của Nam Nhiễm.
Những ngày đó đã đủ lắm rồi.
Hiện tại.
Thời thế đã thay đổi.
Nàng ta nhất định sẽ khiến vị tỷ tỷ này nếm đủ mọi loại thống khổ nàng ta đã chịu.
Nam Lăng nhìn chằm chằm Nam Nhiễm, nghĩ muốn từ trên mặt Nam Nhiễm phát hiện biểu tình khuất nhục, khổ sở.
Nhưng đợi cả nửa ngày.
Chỉ thấy tỷ tỷ của nàng ta thản nhiên ăn hết đĩa bánh quế hoa.
Thấy vậy, Nam Lăng cau mày.
Bị dồn đến tình cảnh này mà còn có thể bình tĩnh, mặt không đổi ăn điểm tâm.
Lòng dạ này... trước kia nàng ta thật sự đã quá xem thường Nam Nhiễm.
Đến khi Nam Nhiễm ăn hết điểm tâm, ánh mắt của Nam Lăng vẫn dán chặt vào người Nam Nhiễm, không hề có ý định từ bỏ.
Nam Nhiễm hơi nghiêng đầu, mí mắt khẽ run.
"Thế nào? Muốn móc mắt tặng cho ta?"
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966050/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.