Edit: Mẹ Mìn
Thành phố J, Trầm viên.
Nhạc Khải Phong cùng Trầm Mạt ngồi ở trong viện, uống trà tâm tình.
Mễ Kiều rất là buồn bực, không ngờ Nhạc Khải Phong lại có bản lãnh lớn đến vậy. không chỉ có thể làm cho nhân vật lợi hại như ông ngoại trở nên dễ bảo, hơn nữa, còn có thể nói đủ thứ chuyện từ cổ chí kim đến đông tây nam bắc. Sao anh lại có kiên nhẫn vậy nhỉ?
Ánh mặt trời dày chiếu vào trong đại viện, cùng chiếu sáng khắp khu vườn.
Mễ Kiều nhìn đồng hồ đeo tay, trong lòng lo lắng cho con trai. Bên tai truyền đến tiếng trò chuyện của Nhạc Khải Phong cùng Trầm Mạt, lại còn thường thường có tiếng cười nhảy nhót trong không khí. cô bất đắc dĩ cười khổ. rõ ràng cô là tiểu thư nhà này, còn Nhạc Khải Phong là khách, sao giờ vị trí như bị đảo ngược lại rồi.
Có lẽ là nhìn thấy Mễ Kiều nhiều lần xem đồng hồ đeo tay, Nhạc Khải Phong biết Mễ Kiều đang lo âu, săn sóc nói: "Có phải em lo chuyện công việc tiếp sau không hả? Ha ha, để anh ra xe mang kịch bản vào đây cho em, em cứ ngồi đây đọc cũng được, đỡ cho em khỏi lo âu!"
Hướng cô ái muội trừng mắt nhìn tình, Nhạc Khải Phong khoác thiên sứ quang hoàn, tiêu sái đi rồi.
Nhìn hắn ung dung rời đi bộ dáng, Mễ Kiều trong lòng ấm áp. Này nam nhân, nhậm khi nào thì đều có thể nhìn thấu tâm tư của nàng, giống nhau chính là lên trời cố ý vì cô chuẩn bị lam nhan tri kỷ giống nhau.
"Này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bat-luong-quan-hon/55021/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.