[ Đoạn ngắn một ]: Trong lòng Mễ Kiều có chút buồn bực nhìn về phía ngoài cửa sổ, ngoại trừ những hộp đèn quảng cáo sáng nhấp nháy đứng sừng sững ven đường đập vào mắt cô, cơ hồ nhìn không thấy cảnh sắc gì sáng lạn.
"Hai năm rồi, không có gì thay đổi."
Mễ Kiều nhàn nhạt nói ra cảm thụ của mình đối với thành phố J. Nhưng mà, người nói vô tình, người nghe cố ý.
"Đợi không được em, anh làm sao dám thay đổi."
[ Đoạn ngắn hai ]: Căn phòng này, không, căn phòng trong ngôi nhà này, đây là phòng ngủ, rõ ràng Trầm Nghê Trần cố ý vì cô mà thiết kế để giữ chân cô!
Có chút vô lực, hít sâu một hơi, Mễ Kiều tự nói với mình, cái này là cạm bẫy ma quỷ, chỉ tự nhủ lòng đây là ảo giác!
cô kéo vali quay người đi về hướng tủ quần áo, kéo ra, lại vì vậy mà giật mình!
Từng bộ từng bộ quân trang lục quân chỉnh tề, uy phong lẫm liệt treo ở bên trong, áo sơ mi được ủi thẳng tắp.
Nhắm mắt lại, thở ra một hơi, đóng cửa lại, mở ngăn bên cạnh.
Bên trong tất cả đều là thường phục của Trầm Nghê Trần, từng chiếc từng chiếc treo chỉnh tề, áo khoác ngoài, áo khoác, áo gió, áo da, thậm chí, trong một ngăn kéo nhỏ còn có đồ lót cùng bít tất.
"Rầm ~!"
Mễ Kiều đóng lại tủ quần áo, xoay người lại, có chút gian nan hít sâu.
[ Đoạn ngắn ba ]: Trầm Nghê Trần hướng về phía Mễ Kiều tà mị cười cười, lập tức trong ánh mắt kinh ngạc của cô, lấy áo cưới trong tay cô đưa cho nhân viên, cứ như vậy trước mặt mọi người, quỳ gối, giống như làm ảo thuật, nắm trong tay một hộp nhỏ, mở ra, thâm tình chân thành nhìn Mễ Kiều.
"Honey, gả cho anh, được không?"
yêu khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bat-luong-quan-hon/55008/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.