Editor: Shmily
---------------------
Đường Đậu Đậu ngốc ngốc ngồi đó để cho Thất Dạ tùy ý hôn mình.
Thế nhưng nụ hôn này càng sâu, cô càng cảm giác não mình trống rỗng.
Lúc này cô chỉ có thể nghĩ tới một câu ~ Anh ấy hôn mình, anh ấy thật sự hôn mình.
Thẳng tới khi Đường Đậu Đậu không thể hô hấp nổi nữa, Thất Dạ mới buông cô ra.
Đường Đậu Đậu ngơ ngác nhìn hắn, sau đó trước mắt liền đột nhiên tối sầm, té xỉu ở trong ngực Thất Dạ...
Cô là bởi vì quá hạnh phúc cho nên mới ngất xỉu, cho nên cô hẳn là người đầu tiên trên thế giới vì một cái hôn môi mà có thể ngất đi cho được.
Thất Dạ nhìn cô gái nhỏ trong ngực, chau mày, duỗi tay đi thăm dò hô hấp của cô, cảm giác được vẫn còn hơi ấm, lúc này mới đưa tay sờ sờ trán Đường Đậu Đậu.
Độ ấm bình thường, không có phát sốt, cô cứ như vậy dựa vào trong ngực hắn, an an tĩnh tĩnh, cũng không có dấu hiệu giống như không khỏe, không hề có điểm gì bất thường.
"Ngu ngốc."
Hắn dùng tay nhéo nhéo cái mũi của Đường Đậu Đậu một chút, trong mắt nhiễm một mảnh nhu tình, một chút đều không giống như cái bộ dáng băng băng lãnh lãnh mà hắn thể hiện ra bên ngoài một chút nào.
Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của Đường Đậu Đậu, hắn nhịn không được in một nụ hôn trên trán cô.
Sau đó liền đem cô đặt ngay ngắn trên ghế ngồi, hạ thấp ghế xuống để cô có thể ngủ thoải mái một chút.
Xe lại một lần nữa chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107458/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.