Editor: Shmily
-----------------------
Hạ Thập Thất hơi ngẩn ra, ngay sau đó liền tự nhiên hào phóng nhận lấy: "Cảm ơn cô nhỏ."
Bởi vì cô biết, toàn bộ cái Tịch gia này, trừ lão gia tử thương hắn nhất ra thì cũng chỉ có mỗi người cô nhỏ này mà thôi.
Nếu đã như vậy, cô mà từ chối thì sẽ có vẻ rất xa lạ.
Thấy cô nhận lấy quà, vẻ mặt Tịch Âm Lam lập tức lộ ra vẻ hài lòng, cô ấy hơi gật đầu, chỉ chỉ cái hộp gỗ trên tay cô, cười khanh khách nói: "Nhìn xem có thích không?"
Hạ Thập Thất cười cười gật đầu, nhanh nhẹn mở hộp quà ra.
Bên trong là một chiếc vòng tay dương chi bạch ngọc được lót trên tấm đệm nhung màu đỏ, tính chất tinh tế dễ chịu, mang tới cảm giác ôn nhuận như gió xuân, không hề tì vết, sáng trong giống như được ánh đèn rọi lên, phảng phất như có thể nhìn xuyên thấu.
Chỉ nhìn một cái, Hạ Thập Thất liền có thể kết luận, chiếc dương chi bạch ngọc này có giá trị vô cùng xa xỉ.
Giá ngọc của hoàng kim là vô giá, từ xưa tới nay, ngọc khí chính là một vật hiếm lạ, mà dương chi bạch ngọc lại là thứ xuất sắc nhất trong số vật hiếm lạ đó.
Nhưng bởi vì số lượng sản xuất không lớn cho nên giá cả của dương chi bạch ngọc luôn ở mức cao tới tận trời, càng đừng nói tới một chiếc vòng tay chỉ nhìn qua cũng có thể biết được nó là tinh phẩm như thế này.
"Vòng tay này không tồi, Tiểu Lam đã hạ tiền vốn rồi."
Đứng ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107439/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.