Editor: Shmily
----------------------
Kỳ thật cũng không phải Hạ Thập Thất ăn nhiều, chỉ là đồ ăn trong yến hội đều là đồ ăn nhẹ, phân lượng vô cùng nhỏ.
Lúc ăn điểm tâm, Hạ Thập Thất còn không quên chơi xấu, cầm lấy một cái cắn một miếng sau đó liền buông xuống.
Lúc này đã có hai đôi mắt đứng ở trong bóng tối chăm chú quan sát cô.
Những người này đều là người của Tịch gia.
Không phải bởi vì họ có thân phận tôn quý của gia tộc này mà là họ may mắn được mang dòng họ này.
Được phân cho họ Tịch, đương nhiên bọn họ cũng sẽ có quyền lợi.
Mà đã có quyền lợi thì ánh mắt tất nhiên sẽ cao.
Cho nên bọn họ muốn ở yến hội này nhìn một chút xem nữ nhân được Tịch Đình Ngự coi trọng rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Từ lúc bắt đầu tiến vào cho tới bây giờ vẫn chẳng có ai chú ý tới mình, Hạ Thập Thất cũng đoán được ngày hôm nay, ở chỗ này cô sẽ bị cô lập.
Cho dù biết là cái vị Tịch Tấn Thành kia đang làm mình khó xử, cô cũng không tức giận.
Tới cũng tới rồi, nên ăn thì ăn nên uống thì uống thôi.
Bởi vì cô chính là muốn dùng cái tư thái chân thật nhất này để nói cho mọi người biết, Hạ Thập Thất cô chính là một người như vậy.
Mấy chủ sự của Tịch gia đứng trong một góc đều cau mày nhìn Hạ Thập Thất cách đó không xa.
"Là cô ta?"
Rõ ràng là ngữ khí châm chọc.
"Đúng vậy, chính là cô ta."
"Tư sắc cũng không tệ, nhưng tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107431/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.