Editor: Shmily
---------------------
Tư liệu có thể tra được cũng chỉ có như vậy, còn lại thì đều là một ẩn số.
Tịch Tấn Thành...
Hạ Thập Thất xoay xoay tấm thiệp mời trong tay, con ngươi híp lại, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Đường Đậu Đậu đi từ trong phòng ra, vừa lúc nhìn thấy tấm thiệp trên tay cô.
Cô nàng thò lại gần, nhìn lướt qua phía trên mặt thiệp, không khỏi nhíu mày: "Tịch gia?"
"Ừ."
Hạ Thập Thất nhàn nhạt lên tiếng.
"Tịch gia có sự kiện gì lớn sao? Còn phát thiệp mời long trọng như vậy..."
"Tạm thời thì chưa rõ." Hạ Thập Thất nói xong thì đứng dậy, "Chị ra ngoài một lát, bữa tối không cần chờ."
"A, biết rồi."
Sau khi ra khỏi nhà, Hạ Thập Thất liền gọi taxi đi tới nhà cũ Tịch gia.
Đáng tiếc là không gặp được người.
Lão gia tử không có nhà, nghe người hầu nói thì mấy ngày trước ông đã ra nước ngoài, tới bây giờ còn chưa về.
Không có cách nào, Hạ Thập Thất đành phải nhờ người hầu gọi điện cho lão gia tử, tính nói chuyện với ông.
Kết quả điện thoại không thể gọi đi, âm báo tắt máy vang lên.
Cả hai ông cháu này đều không gọi được, Hạ Thập Thất chỉ cảm thấy đau cả đầu.
Thời gian trên thiệp mời của Tịch Tấn Thành chính là vào ngày mai rồi.
Nói cách khác, nếu như không liên hệ được với Tịch Đình Ngự và lão gia tử thì ngày mai cô sẽ phải đơn phương độc mã đi gặp mặt ông ta.
Ai biết Tịch Tấn Thành kia là thiện hay ác, có thể đào hố để cô nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107429/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.