Editor: Shmily
--------------------
Ánh mắt Thất Dạ có chút tối lại, bởi vì cô gái nhỏ đã phát dục nên cơ thể vô cùng mềm mại, cứ như vậy mà đè ở trong ngực hắn.
Làm hắn suýt nữa thì không khống chế được mà phải tước vũ khí đầu hàng.
Đường Đậu Đậu cắn môi, nhanh chóng rời khỏi cái ôm của Thất Dạ, sau đó nói: "Cái đó, em không cố ý..."
Nhìn vòng tay trống rỗng, trong nháy mắt, Thất Dạ lại cảm thấy có chút mất mát, trong ngực hắn ẩn ẩn xuất hiện một cỗ xúc động đem cô gái trước mặt ôm chặt một lần nữa.
Đáng tiếc bây giờ lại không thể, cô vẫn còn nhỏ, hắn không muốn bởi vì sự ích kỷ của mình mà khiến cô bị tổn thương.
Đường Đậu Đậu thấy Thất Dạ trầm mặc không nói gì, không hiểu sao lại có chút sốt ruột: "Thất Dạ ca ca! Có phải anh cảm thấy mình bị thiệt không? Nếu không, em cho anh ôm lại một cái?"
Nói xong còn rất tự nhiên giang rộng hai tay, làm bộ anh muốn làm gì thì làm.
Ánh mắt Thất Dạ mềm đi vài phần, thế nhưng ngữ khí vẫn cường ngạnh, lạnh nhạt như cũ: "Đừng làm vậy trước mặt người khác."
Thứ hắn nói là hành động chủ động cho người khác ôm của cô.
"A..." Đường Đậu Đậu rầu rĩ lên tiếng.
"Vào đi." Thất Dạ đứng ở ngoài muốn nhìn cô đi vào rồi mới rời đi.
Lúc này Đường Đậu Đậu mới gật đầu, một tay ôm hộp, một tay vẫy vẫy với hắn: "Lúc về cẩn thận một chút, ngủ ngon."
Nhìn Đường Đậu Đậu đi vào trong sân, ánh mắt Thất Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107422/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.