Thần sắc Mộ Tiểu Trọng hơi đổi, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn, nhưng nàng ta vẫn không có sửa miệng. 
Chờ nàng tìm được giáo chủ tiền nhiệm tới, còn cần thêm thời gian mấy ngày. 
Nàng còn có thời gian...... 
"Tiểu Lục, đi mời giáo chủ tiền nhiệm của các ngươi đến." 
Đỉnh đầu Tiểu Lục đầu dấu chấm hỏi: "Giáo chủ, giáo chủ tiền nhiệm ở đâu?" 
Linh Quỳnh cho hắn một cái địa chỉ, quay đầu nói với Mộ phụ: "Cha, sẽ không lâu lắm, hắn đang ở trong thành." 
Mộ Tiểu Trọng đột nhiên nhìn về phía Linh Quỳnh. 
Linh Quỳnh đối diện tầm mắt nàng ta, mi mắt cong cong mà cười một cái. 
Bộ dáng vừa ngoan ngoãn lại vô tội, nhìn không ra có bất luận ác ý gì. 
Nhưng Mộ Tiểu Trọng lại có loại cảm giác cả người lạnh lẽo, thân thể không tự chủ được mà rùng mình. 
Mộ Tiểu Trọng bóp ngón tay cái của bản thân, cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại. 
... 
Nửa canh giờ sau. 
Mộ phụ nhìn cái đầu trơn bóng của giáo chủ tiền nhiệm, lâm vào trầm mặc. 
Đây thật đúng là xuất gia? 
Nhưng lại nghĩ đến hắn là người bắt đi con gái của mình, đáy lòng Mộ phụ lại có chút tức giận. 
"A di đà phật." 
Giáo chủ tiền nhiệm cao to, mặc dù là xuất gia nhưng nhìn vẫn có chút hung. 
"Cha?" 
Mộ phụ phục hồi tinh thần lại, nói: "Hôm nay mời ngươi tới đây, là có một số việc cần chứng thực." 
Linh Quỳnh nói theo: "Cha ta hỏi ngươi cái gì thì ngươi cứ trả lời cái đó." 
Giáo chủ tiền nhiệm chắp tay trước ngực: "Mời thí chủ." 
"Ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989343/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.