Hắc Phong Nhai.
"Sư phụ, phía dưới sập cả rồi, người của chúng ta không vào được."
Người các môn phái đã tụ lại một chỗ.
Liễu phụ là người khởi xướng lần vây bắt này, nên hiện tại lấy ông làm người cầm đầu.
Liễu phụ: "Bắt được Khương Mạn chưa?"
"Chưa được."
"Tìm khắp nơi cũng không thấy người."
"Bắt được một tên để hỏi, bọn hắn cũng chẳng biết Khương Mạn đi đâu."
Mọi người nhìn về nơi bị sập, vậy e rằng Khương Mạn vẫn còn ở trong.
Không biết Hắc Phong Nhai còn lối ra nào khác không.
Nếu để nàng ta chạy mất thế chẳng phải sẽ để lại hậu hoạn khôn cùng sao?
"Không xong rồi!!"
"Không xong rồi!!"
Có người kêu to chạy tới.
"Người Hắc Phong Nhai bắt người của chúng ta rồi!!"
Mọi người cả kinh: "Cái gì?"
...
Giáo chúng Vô Ảnh giáo nằm bò trong bụi cỏ, nhìn hai phái chính tà bên kia giằng co cãi cọ mãi không xong.
"Các ngươi nói xem, giáo chủ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?" Giáo chúng Giáp nhỏ giọng hỏi.
"Nàng xảy ra chuyện thì càng tốt chứ sao." Giáo chúng Ất lập tức nói: "Chẳng lẽ ngươi thực sự muốn nàng ta làm giáo chủ à?"
"Đúng vậy, tốt nhất là nàng ta chết luôn ở bên trong!"
Bọn giáo chúng chỉ ước gì Linh Quỳnh gặp chuyện không may.
Bọn họ vốn không thật lòng khuất phục, chẳng qua không thể không cúi đầu thôi.
"Thế chúng ta ở đây xem cái gì?" Giáo chúng Giáp: "Lát nữa mà bị ai phát hiện sẽ diệt trừ cả lũ chúng ta."
"Xem tiếp đi."
Có giáo chúng không chịu đi.
Muốn xem hai bên cãi cọ, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989340/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.