Lương Kiêu bảo Thanh tỷ đừng nói chuyện, hắn nói thẳng: "Cô biết chuyện Vườn Địa Đàng đúng không?"
Linh Quỳnh ăn ngay nói thật: "Tôi không biết. Ngày hôm đó là lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên này."
Nếu như cô biết cũng chẳng phải hỏi bọn họ.
Lương Kiêu: "Ít ra cũng phải biết một chút gì chứ?"
Linh Quỳnh quay đầu lại đi về phía bóng tối.
Lương Kiêu không gọi cô quay lại nữa.
Khi bóng lưng của cô sắp bị che khuất, đột nhiên cô dừng lại.
Âm thanh nhẹ nhàng êm dịu bị gió cuốn tới: "Có thứ đã khắc vào trong xương cốt, là thừa nhận thống khổ giày vò, hay là hóa thành một bộ xương cốt khô quắt, lựa chọn đều ở trên tay các người."
...
"Cô ấy nói như vậy là có ý gì?"
Trở lại nơi an toàn Thanh tỷ mới hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.
"Tại sao bọn họ luôn có thể tìm được tung tích của chúng ta?" Lương Kiêu lại hỏi vấn đề này một lần nữa.
Mọi người rơi vào trong trầm mặc.
Ai cũng không muốn hoài nghi đồng bạn của mình.
Nhưng...
Bọn họ đã mất đi hai người.
"Có thứ gì đó ở bên trong thân thể chúng ta." Lương Kiêu nói.
"Sao lại thế... Chúng ta đều đã kiểm tra rồi, chíp được trồng vào cũng đã lấy ra."
"Làm sao chúng ta biết được bọn họ chỉ cấy vào trong thân thể chúng ta một cái?"
"... "
Đúng vậy, sao bọn họ biết được chứ?
Nếu như có thể định vị được bọn họ, vậy thì có thể giải thích tại sao những người kia luôn có thể tìm được bọn họ.
Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989329/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.