Bởi vì những văn tự kia quá phức tạp, nên tạm thời chưa biết tác dụng của cái chuông hồn này. 
Nhưng mà nó có thể tăng cường lực lượng của linh thể. 
Linh Quỳnh chỉ mới cầm một chút thôi mà cô đã có thể chạm vào Thịnh Minh Tuế được rồi. 
. . . Đáng tiếc con yêu không cho cô chạm vào nhiều. 
. . . 
Thịnh Minh Tuế nằm ở trên giường, nằm hồi lâu cũng không ngủ được, nhắm mắt lại chỉ toàn là dáng vẻ của tiểu cô nương hôn hắn. 
Rõ ràng lúc ấy cũng không có chú ý đến bộ dáng của cô, vậy mà lúc này vừa nhắm mắt đã có thể nhớ lại toàn bộ. 
Trong con ngươi của cô gái nhỏ chứa đầy sự mừng rỡ cùng với yêu thích không hề che dấu. . . 
Cô thích mình như vậy sao? 
Hay chỉ là do cô biến thành linh hồn, lại ở cùng mình nữa nên sinh ra ỷ lại? 
Suy nghĩ của Thịnh Minh Tuế rối ren, làm cách nào cũng không lý giải được. 
Bên hông Thịnh Minh Tuế đột nhiên thấy mát lạnh, hắn quay đầu chỉ thấy người trước đó ngủ ở rất xa, không biết từ lúc nào đã lăn đến bên này. 
Khuôn mặt nhỏ chôn trong gối, cánh tay đặt lên eo của hắn. 
Thịnh Minh Tuế: ". . ." 
Quên mất cô có thể chạm vào mình. 
Thịnh Minh Tuế cẩn thận gỡ tay cô ra, vừa mới lấy ra, cô gái nhỏ lại đặt lại, còn chen lấn vào ngực hắn. 
Thịnh Minh Tuế: ". . ." 
Thịnh Minh Tuế thở ra một hơi, đẩy cô ra lần nữa. 
. . . 
Mười phút sau, Thịnh Minh Tuế từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989316/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.