Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
"Nhớ kỹ lời tôi nói chưa?"
"Nhớ rồi."
"Được, anh có thể đi về."
"Được."
Hạ Di Dạ nhìn người kia biến mất ở trong màn đêm, dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn cô.
"Cô. . ."
Trong mắt của cô gái nhỏ có chút đắc ý: "Tôi lợi hại lắm đó."
". . ."
Lợi hại.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà khiến người ta hoàn toàn nghe lời được, làm theo những gì mình nói, có thể không lợi hại sao.
Linh Quỳnh đưa Hạ Di Dạ về, lúc xuống xe Hạ Di Dạ bị cô giữ chặt.
"Ca ca, anh có đói bụng không? Uống chút máu rồi mới về chứ?"
Tiểu cô nương cách hắn rất gần.
Cô vừa nhắc tới, Hạ Di Dạ đã nhớ lại hương vị ngọt ngào lần trước từng uống.
". . . Không đói bụng."
"Thật sự không đói bụng sao?" Hai tay Linh Quỳnh chống ở hai bên hắn "Thế nhưng tôi lo lắng anh sẽ đói."
Hạ Di Dạ: ". . ."
Tôi năm nay từng này tuổi rồi mà chưa bao giờ thấy ai tích cực chào hàng mình như thế.
【 Tình yêu ơi, để con yêu uống máu của cô lại không có tiền cầm, cô cố gắng như vậy làm gì? 】 Lấp Lánh cũng nghĩ mãi không rõ.
Đệt!
Mi thì biết cái gì!
Nếu con yêu uống máu của cô, thì chỉ cần hắn đói bụng, liền sẽ nhớ tới cô, nói không chừng còn áy náy, dùng cách này công lược hắn không phải dễ dàng hơn nhiều sao?
Muốn bắt lấy trái tim đàn ông, đầu tiên phải bắt lấy dạ dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989268/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.