Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi. 
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý. 
~~~ 
Bây giờ Hạ Di Dạ đang rời khỏi lâu đài cổ cùng Linh Quỳnh. 
Từ lâu đài cổ đi ra có một đoạn đường, lúc này tất cả mọi người còn ở bên trong, trên đường không có ai, đèn đường lặng lẽ tản ra ánh sáng màu vàng ấm áp. 
Hạ Di Dạ giữ một khoảng cách nhất định với Linh Quỳnh "Cô có thể trả lại con dao kia cho tôi được không?" 
Linh Quỳnh lấy con dao ra cho hắn. 
Hạ Di Dạ cũng không thấy được cô mò ra từ chỗ nào, cô chỉ đưa tay ra sau rồi lại đưa về, dao liền ở trong tay cô. 
Hạ Di Dạ nhận dao: "Cảm ơn." 
"Dao này nhìn qua rất cổ nha." Linh Quỳnh nói: "Nó có thể gϊếŧ chết Huyết tộc sao?" 
Huyết tộc dễ gϊếŧ vậy à? 
"Ừm." Lần trước hắn nhặt được con dao này trong rừng rậm, mặc dù đã bị gỉ nhưng vẫn có lực sát thương rất lớn đối với Huyết tộc. 
Linh Quỳnh nhìn Hạ Di Dạ thu con dao lại, không có truy hỏi gì thêm, chuyển chủ đề: "Ca ca, hai ngày nữa anh có rảnh không?" 
Hạ Di Dạ: "? ? ?" 
"Có một món quà muốn tặng cho ca ca." Linh Quỳnh lùi mình ra sau "Chừng nào thì anh rảnh vậy?" 
"Tại sao tặng đồ cho tôi?" 
"Muốn tặng cho anh thôi." Không thì thành khắc trắng sao? ! 
"Không cần." Vô công bất thụ lộc(*),huống chi tính ra hắn nợ cô rất nhiều, nào có thể nhận đồ của cô được. 
(*): không có công thì không hưởng lộc. 
Tiểu cô nương hơi thất vọng "Thế nhưng tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989266/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.