Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Răng rắc----
Trong rừng rất im lặng, một âm thanh nhỏ dường như cũng trở nên to lớn.
Thiếu niên nửa quỳ dưới tàng cây đột nhiên quay đầu lại, trên người hắn lấm lem bùn đất, nhưng đôi mắt màu lam tràn đầy hung ác và cảnh giác.
Trong tay thiếu niên cầm một con dao, trên mặt đất là một huyết tộc đã chết.
Trong hoàn cảnh âm u, đây là một bức tranh vô cùng u ám.
Hắn thấy một người đứng cách đó không xa, dường như bị dọa sợ, ngốc lăng đứng ở bên kia.... Con người.
Người đó khoác một cái áo choàng đen bình thường, áo choàng che đi màu sắc tươi đẹp của làn váy như ẩn như hiện, vài sợi tóc vàng tinh nghịch hiện ra khỏi áo choàng.
Hạ Di Dạ nhớ rõ cô.
Lần trước ở trên đường, cô là người cho hắn một cái bánh ngọt.
Hạ Di Dạ liếm đôi môi có chút khô, chống mặt đất đứng lên, cơ thể có chút mệt mỏi, hơi hơi lung lay.
Sau khi ổn định lại cơ thể, Hạ Di Dạ nắm chặt con dao trong tay.
Con dao này lúc nãy hắn sờ được trên mặt đất, không đụng được đến vật cứng, nhưng hắn lại đụng được một con dao....
"Anh... không sao chứ?" Người đối diện nhẹ giọng hỏi.
Giọng nói kia rất cẩn thận, lại mang theo chút quan tâm, nhẹ nhàng, có chút không chân thật.
Hạ Di Dạ không xác định được con người này có uy hiếp gì đến mình không, hắn không nói gì, sau đó rời đi.
Tiểu cô nương kia nhìn xung quanh, nắm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989254/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.