Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi. 
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý. 
~~~ 
Người đàn ông đằng sau cha Hứa cũng không phản đối. 
Đây là tầng mười chín, một tiểu cô nương không có khả năng chạy được. 
Linh Quỳnh cũng không tính chạy. 
Nếu cô muốn chạy thì đêm qua đã chạy. 
Lúc cô chuẩn bị chạy, con chó Lấp Lánh lại nhắc cô đừng chạy, nếu không muốn gặp con yêu thì sẽ rất phiền phức. 
Đóng cửa phòng lại, Linh Quỳnh mở tủ quần áo của nguyên chủ ra, thay một bộ váy màu xanh lam khá đơn giản. 
Cha mẹ nguyên chủ không coi cô ấy là con gái họ. 
Mà là một loại hàng hóa. 
Một loại hàng hóa vào thời điểm mấu chốt có thể cứu vớt Hứa gia quý giá. 
Chậc. 
Linh Quỳnh mở cửa đi ra ngoài. 
Bộ váy màu xanh lam tôn lên làn da trắng nõn của cô gái, đầu đội mũ nồi, tóc được buộc lại phía sau, là một kiểu ăn mặc phi thường thục nữ. 
Cha Hứa không nhìn cô, mẹ Hứa đứng một bên, đáy mắt dường như hiện lên một tia áy náy. 
Nhưng sự áy náy kia rất nhanh liền biến mất như không tồn tại, chỉ còn lại sự chờ đợi khởi tử hoàn sinh của công ty. 
Trong tay Linh Quỳnh xách một cái va-li nhỏ, cô tự nhiên đưa nó cho người đàn ông mặc âu phục đứng bên cạnh. 
Người đàn ông mặc âu phục theo bản năng nhận lấy. 
Lúc nhận xong người đàn ông mặc âu phục mới kịp phản ứng lại. 
Hắn nhận cái gì? 
Động tác Linh Quỳnh rất tự nhiên, giống như vốn là thế.... Người đàn ông mặc âu phục nhận cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989251/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.