Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Tiểu Kim bước vào một mình, cũng không hỏi gì, không dám nhìn lung tung, nhanh chóng dọn dẹp giường sạch sẽ.
Một lúc sau lại đưa tới một chén canh, Linh Quỳnh cầm thìa lên nhấm nháp từng chút từng chút một, ngoan ngoãn cực kỳ
Nhưng với cái tốc độ ăn canh kia của nàng, không biết chừng nào mới xong.
Quân Hành Ý nhận ra nàng không muốn uống, cái bộ dạng kia là cố gắng giả bộ nghiêm túc uống, nàng chút buồn cười và đáng yêu.
Tuy rằng Linh Quỳnh im lặng ngồi, nhưng tròng mắt lại không an phận.
Ngồi nhìn con yêu của mình một lúc.
Một lúc sau lại nhìn ngắm cách trang trí xung quanh.
"Bệ hạ, đó là cái gì?"
Quân Hành Ý ngẩng đầu, nhìn theo tầm mắt của Linh Quỳnh.
Trên tường bên kia treo một bức tranh.
Băng thiên tuyết địa, một gốc cây treo đầy đậu đỏ đứng trên vách núi, bị gió tuyết tôi luyện.
Bức tranh đó nhìn rất cũ.
Đã qua nhiều năm rồi.
Nhưng nhìn ra được, chủ nhân của nó thực sự rất quý trọng nó.
Quân Hành Ý nhận cái chén trong tay Linh Quỳnh, dùng thìa thổi cho nguội, đút cho Linh Quỳnh: "Khi còn nhỏ, mẫu phi có kể cho ta một câu chuyện xưa, ta vẫn luôn nghĩ đó là cảnh tượng mẫu phi gặp tiên đế."
"Sau đó ta mới biết được, đó là cảnh tượng mẫu phi gặp Lữ Chính Hàn."
"Cây đó được gọi là Đông Ly. Nở hoa vào mùa xuân, mùa đông kết quả. Khi nó nở hoa có nghĩa là mùa đông đã qua, cho nên được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989241/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.