Ọt, ọt.
Căn phòng đang yên tĩnh như vậy mà bất ngờ có một âm thanh xen vào phá vỡ cả cục bộ. Tôi còn đang ngơ ngác nhìn trời nhìn mây khi mà nghe Như nói xong, sau đó mới phát hiện hai người nọ đang nhìn chăm chăm vào mình.
Ngại ngùng xoa xoa bao tử, tôi mím môi:
" Hì...Chiều đến giờ em vẫn chưa ăn gì cả."
Lợi dụng thời cơ này, tôi sẽ tránh luôn chủ đề "Như Ý" lúc nãy! Quả nhiên là tôi, lúc nào cũng có thể suy nghĩ được cách đối phó thật hay ho.
Tầm ngầm khen bản thân như thế xong, tôi thấy Như cũng một lòng một dạ với bạn thân, góp lời vào:
" Đúng đó, em cũng đói quá chừng rồi nè." Như xoa xoa bụng giống tôi.
Hai đứa liếc mắt nhìn nhau, cười mà gượng gạo.
Nguyện đứng thẳng dậy, đôi lông mày lại bắt đầu bài nhướng cao lên. Tôi nhìn cảnh tượng đó, trong lòng phút chốc hoài nghi tột cùng. Chắc chắn là anh ấy sẽ lại phát ngôn một câu gì đó thật thâm hiểm.
Hừ hừ.
Tôi nuốt khan chờ đợi.
Và y như rằng, Nguyện không làm tôi thất vọng...mà là vô cùng thất vọng T.T
Nguyện mỉm cười nhìn chúng tôi rồi nói:
" Có vẻ Như Ý đói lắm rồi, chúng ta nên xuống dưới ăn cơm thôi."
Khi nói ra hai từ Như Ý, Nguyện rõ ràng đã nhấn mạnh làm tim tôi cũng gần như bị bóp chặt một cái.
Á, cái con người thâm hiểm này! Chắc chắn là bị lộ tẩy rồi. Thế nào tôi cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000053/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.