Trong bụng đã sớm muốn đá văng Khải Tâm ra khỏi nhà mình, nhưng rồi tôi bỗng dưng không còn cảm thấy tức giận nữa.
Đầu đuôi mọi chuyện là như thế này.
Sau khi Khải Tâm ngu ngốc tự giấu đầu lòi đuôi thì nhai lại cái bài "Sorry Sorry" khiến tôi nhức óc nhức tai chết đi được. Cứ nghĩ mặt lạnh không đếm xỉa đến thì nó sẽ ngừng cái điệp khúc huyền thoại đó lại, nhưng mà tôi đánh giá sai Khải Tâm rồi.
Nó không chỉ là thằng bám dai mà còn là thằng nói dai nữa. Nó sẽ xin lỗi bạn đến khi nào bạn đồng ý liếc nhìn nó một cái thì thôi. Không có chuyện nó mỏi mồm thì nó sẽ im lặng đâu nhé.
Khải Tâm chất lắm!
Xin lỗi khô họng rồi sẽ tự động cầm ly nước uống vài hớp, hắng giọng rồi bắt đầu hát tiếp. Nhiều khi tôi nghĩ, nó chẳng thua gì mấy ca sĩ hát live đâu.
Đành thế, tôi liếc nhìn Khải Tâm một cái hờ hững và quả nhiên là có hiệu quả rất cao. Khải Tâm lập tức ngừng bản nhạc xin lỗi, đôi mắt chó con mở to, long lanh ánh nước.
Miêu tả cho hoa mỹ thế chứ nó là con trai chính gốc, còn là mệnh danh hot boy lạnh lùng kiêu ngạo của trường nữa, không đời nào nó đi làm đôi mắt đáng thương đó đâu.
" Còn muốn thú tội gì nữa?" Tôi khinh bỉ lườm một cái.
Khải Tâm ngược lại cười hì hì, hai mắt híp lại:
" Tôi biết cậu chẳng thể giận tôi được đâu mà. Nhưng mà về cái tên Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000045/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.