Nhờ quả trứng gà chiều qua mà sáng hôm nay má phải của tôi đã không còn sưng vù lên như cái bánh bao nữa. Nhưng đụng vào thì vẫn còn tê tái lắm.
Sáng nay tổ tôi có lịch tập kịch cho nên tôi đành phải gượng dậy, rời khỏi giường rồi tập vài bài thể dục đơn giản.
Vừa mới cúi gập người được năm cái, tôi đã nhìn thấy bóng mẹ từ trên lầu đi xuống. Ngỡ ngàng đứng thẳng người, tôi liền chạy đến chỗ của mẹ.
" Hôm nay mẹ dậy muộn thế?"
Mẹ tôi khoác cái áo len mỏng vào rồi xoa đầu tôi, nụ cười của mẹ dường như đã ấm áp như phút ban đầu. Nó khiến cho lòng tôi thập phần an tâm.
Nhìn mẹ như thế, tôi bỗng dưng cao hứng muốn làm nũng nhưng cứ nghĩ tới cảnh sà vào lòng mẹ, vòi vĩnh gì đó lại khiến tôi nổi da gà.
" Gần đến Giáng sinh rồi, thời tiết cũng lạnh hơn nên mẹ dọn hàng muộn một tí. Sao con dậy sớm vậy?"
Tôi nhìn mẹ cười hì hì, " Dạ sáng nay con phải lên trường tập kịch."
" Vậy một lát mẹ đưa con đi."
Lâu lắm rồi tôi mới nghe những câu nói này từ mẹ mình đó. Cảm giác háo hức nao nức tràn ngập trong từng ngăn tim.
Tôi gật đầu cái rụp, " Dạ."
Sau khi sửa soạn xong xuôi, mẹ cùng tôi bước ra khỏi nhà. Tôi đứng ở trước cửa đợi mẹ khóa cửa lại. Vừa ngẩng đầu nhìn qua bên kia đường thì tôi phát hiện có một chiếc xe đạp bất chấp mọi người mà phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000018/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.