Ôm nhau rồi cũng phải buông nhau ra thôi. Nhưng tôi với Nguyện rất kỳ lạ. Cả hai phải đợi đến khi có người xuất hiện phát giác hành động mập mờ quái đản của mình thì mới chịu dứt nhau ra.
Thường thì là do tôi đẩy Nguyện ra một chút để thoát khỏi cái ôm kia.
Ây, mỗi lần Nguyện ôm là tôi giống như bị thu hết khí oxi vậy đó. Sau này cứ để anh ấy ôm mấy người thử đi rồi sẽ biết ngay thôi.
Người xuất hiện đúng lúc này không ai khác chính là em gái của Nguyện, Như. Cô bạn xông xông chạy vào phòng, miệng mồm còn đang liếng thoắng thoáng cái đã im bặt.
Hai mắt lườm lườm nhìn Nguyện rồi liếc sang tôi, cười tà ma.
" Hứ, hóa ra hai người ở riêng trong này. Vừa nãy còn ôm nhau thật tình cảm, nếu tớ không vào thì---A"
Như bị Nguyện thẳng thừng cốc thẳng vào đỉnh đầu rõ đau. Cô nàng ôm đầu mình, bĩu môi phẫn uất. Sau đó Như chạy đến chỗ tôi, kéo tôi lùi về sau một chút.
" Cậu nhé, đừng ở gần anh ấy quá. Anh ấy bạo lực thế này này, có thấy chưa?"
Tôi ngây ngốc nhìn Như, có chút xấu hổ nên da mặt dần nóng lên. Hình như người bên cạnh vô tình phát hiện được chi tiết đó liền cười he he hai tiếng rồi ôm lấy khuôn mặt của tôi một cái.
" Ái chà chà, còn đỏ mặt nữa cơ."
Sau đó, Như quay sang Nguyện, hơi hất cằm lên, hỏi một cách đại tỷ hổ báo.
" Nàyyyy anh Nguyện, sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999993/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.