Mùa hè năm nay không quá oi bức.
Tôi vừa tưới xong mấy chậu hoa kiểng của mẹ ở ngoài vườn xong thì trong nhà liền có chuông điện thoại đổ thật lớn. Đặt vội vòi nước xuống đất, tôi chạy vào nhấc máy nghe.
Bên đầu dây kia có vẻ rất ồn, tôi nghe một loạt tạp âm, rất lâu sau mới nhận dạng được đó là giọng của một người đàn ông.
" Alo." Người đó alo một tiếng, nháy mắt tim tôi muốn ngừng đập một giây.
Cái giọng nói này quen quá đi mất.
Tôi nhất thời siết chặt ống nghe, nuốt khan một cái rồi kêu lên:
" Ba."
Bên kia lập tức vọng lại tiếng cười khe khẽ ấm áp:
" Ý à con."
A, đúng là ba tôi rồi, là ba đó. Ba vẫn chưa quên tôi!!!
" Ba, con đây. Ba có nhớ con không? Ba ơi, khi nào thì ba về? Cuối năm nay được không ba?"
Lâu lắm rồi ba tôi mới gọi về nhà như thế này. Ngay cả Tết vừa qua ba tôi cũng không có thời gian ăn mừng cùng gia đình nữa.
Tôi nhớ ba lắm, nhớ cực kỳ luôn.
Vừa nghe ba gọi Ý thì tim tôi đã muốn nhũn cả ra, mũi cũng ửng ửng cay cay rồi.
Ba nghe tôi hỏi một tràng như vậy chắc là buồn cười lắm. Nhìn tôi cũng giống hệt một đứa con nít bốn, năm tuổi xa ba quá lâu ấy.
Kìm nén lại nỗi xúc động của mình, tôi thở nhẹ một hơi.
" Ba cứ trả lời từ từ thôi."
Ba tôi hình như đã đi đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999963/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.