Đúng ngày hẹn giờ hẹn, tôi thay đồ, làm tóc các thứ rồi nhanh chân trèo ra ngoài bằng cửa sổ của phòng ngủ. Sợi dây thừng mà tôi cột dính một vị trí hôm nay đã có tác dụng.
Sau khi tiếp đất an toàn, tôi hơi ngước mắt nhìn lên cửa sổ phòng, trong lòng thầm hy vọng là mẹ sẽ không đột nhiên bước vào tìm tôi có chuyện gì đó, nếu không thì...
Tôi xoa xoa mũi, bật cười một tiếng rồi gác những thứ linh tinh ra khỏi đầu, tinh thần chốc chốc lên dây cót.
Đi bộ đến trường là một việc rất kinh khủng đối với tôi. Nhà tôi cách trường cũng không xa mấy, nhưng bình thường đều có người chở đi học nên cứ đâm ra bị lười. Nhưng hôm nay Khải Tâm đã hẹn tôi ở trường nên cho dù lười cỡ nào đi nữa, tôi cũng phải dốc hết sức thôi.
Buổi liên hoan dành cho khối Chín đúng là hoành tráng thật. Đồng hồ mới điểm sáu giờ tối thôi mà sân trường đã đông nghẹt học sinh rồi. Liếc mắt nhìn sơ qua thì ai cũng bận quần áo đẹp cả.
Tôi mang một khuôn mặt bình thản hòa vào đám đông, chen qua lớp người dày như cá dưới đại dương kia để đến bên cầu thang khu B.
Đang chen ngon lành như vậy thì bên phải tôi đột nhiên xuất hiện một đám nam sinh không biết ở đâu ồ ạt chạy ra, va ngay vai tôi một cú suýt ngã. Hai chân loạng choạng chống đỡ, tôi hơi nghiêng đầu, khẽ nhíu mày khó chịu.
Một nam sinh trong đám đó thấy vậy liền lịch sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999934/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.