Sau bữa tiệc BBQ, chúng tôi nhà ai nấy về. Riêng Vu Tư, cậu ấy đã gọi xe đến và đưa tôi về đến tận nhà.
Khi ở trong xe, bầu không khí giữa chúng tôi có chút ngột ngạt. Nhiều lần tôi muốn gợi chuyện nhưng rồi những lời mà Uyên đã nói cứ ám ảnh tôi mãi.
Các cậu biết đấy, khi không có việc gì xảy ra thì mình nghĩ gì cũng được, làm gì cũng không sao. Nhưng cứ nghe thấy một tin đồn, dù là đúng hay sai thì nó vẫn là đòn tâm lý khó đỡ nhất.
Tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi đang cố gắng để không trở nên nghi ngờ, nhưng tôi cứ nghĩ mãi không ngừng về hành động thân mật mà Uyên bảo.
Mặc dù biết rằng chuyện gì cũng nên hỏi thẳng người trong cuộc, thế nhưng tôi sợ nhận cái đáp án từ Vu Tư lắm. Tôi sợ vì tôi chắc chắn rằng bản thân sẽ tự động chuyển câu trả lời đó thành một lời ngụy biện.
Đó là phản ứng của tất cả mọi người khi mà lòng tin đã bị lung lay.
" Ý, không có chuyện gì chứ?" Vu Tư nghiêng đầu qua nhìn tôi.
Kéo lại dòng suy nghĩ của mình, tôi ngáp khẽ một tiếng:
" Tớ ăn no nên buồn ngủ rồi."
" Không phải. Khi nãy Uyên đã nói gì vậy?"
Tôi định nhắm mắt giả vờ ngủ thì Vu Tư đã giữ lấy tay tôi, nắm rất chặt. Lòng bàn tay cậu ấy khá lạnh, áp vào tay tôi như hai thái cực.
Nhìn Vu Tư, tôi dụi mắt, thật sự thì tôi buồn ngủ lắm rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999916/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.