Tôi từ phòng ngủ bước ra liền nhìn thấy chị Thư đang đứng trước bàn thờ thắp nhang. Bàn thờ nhà tôi lúc nào cũng có sự ấm áp từ nhang khói.
" Chị, mẹ đi chùa bao lâu thì về ạ?"
Mẹ tôi chiều hôm nay đã soạn một ít đồ dùng cần thiết rồi bắt chuyến xe đi lên chùa cùng với bạn của mình. Nhìn dáng vẻ hiu quạnh của mẹ dạo này làm lòng tôi chua xót.
Công việc ở cửa hàng thì vẫn thế nhưng thời gian dường như đang từng ngày một muốn hút lấy sức khỏe lẫn nhan sắc của người phụ nữ tận tụy với gia đình kia.
Bàn tay bao năm dầm mưa dãi nắng ngày càng gầy gò và nhăn nheo hơn. Một lần tôi nắm lấy tay mẹ, bất giác lòng lạnh xuống, đau nhói. Khoảng thời gian này vì có tôi đi làm thêm nên gánh nặng của mẹ đã đỡ hơn phần nào rồi.
Tôi xuống dưới lầu đứng bên cạnh chị Thư.
Có lẽ khi nhìn vào bầu không khí của nhà tôi, không ai nghĩ rằng đây là một đêm giao thừa mà gia đình thường sum họp.
Chị Thư chắp hai bàn tay vái vài cái rồi quay đầu nhìn tôi nói:
" Mẹ đi một tuần lận. Lát nữa cúng giao thừa đi nha, tao đi chơi với bạn rồi."
" Dạ."
Tôi không tò mò chị Thư đi đâu, với ai, chỉ buộc miệng hỏi:
" Chị ơi, sao hai năm rồi ba còn chưa về...?"
Đôi mắt của chị Thư khẽ dao động. Đối với tôi, chị Thư là một người con gái rất mạnh mẽ và dứt khoát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999881/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.